Bẻ gãy thủy lực, công nghệ đã đưa Hoa Kỳ trở thành nhà sản xuất dầu và khí đốt hàng đầu thế giới, đã có một kết quả thực sự tồi tệ. Phần lớn tiếng xấu này liên quan đến hoạt động địa chấn gia tăng ở các khu vực dầu và khí đá phiến. Nhưng nghiên cứu do Cơ quan Khảo sát Địa chất Hoa Kỳ trích dẫn cách đây vài năm cho thấy rằng bản thân fracking không phải là vấn đề.
Mà vấn đề ở đây là việc xử lý nước thải, và nó sẽ không biến mất.
Đầu tháng này, Rystad Energy đã cảnh báo trong một báo cáo rằng số lượng các cơn địa chấn tại các khu vực sản xuất dầu quan trọng đang gia tăng. Kể từ năm 2017, các trận động đất có cường độ trên 2.0 độ richter đã tăng gấp bốn lần. Các nhà phân tích của Rystad cho biết thêm, hoạt động địa chấn sẽ còn gia tăng trong năm nay nếu ngành dầu khí Hoa Kỳ tiếp tục sản xuất hydrocacbon theo cách tương tự.
Lượng nước được sử dụng trong quá trình khoan và fracking các giếng dầu khí đá phiến rất khác nhau. Nó có thể từ 1,5 triệu gallon đến 16 triệu gallon, theo Cơ quan Khảo sát Địa chất Hoa Kỳ (USGS). Nhưng đó là cách đây vài năm. Kể từ đó, việc sử dụng nước chỉ tăng lên khi hoạt động fracking gia tăng.
Sau khi khoan và fracking, nước đã qua sử dụng - thường được gọi là nước sản xuất - được bỏ lại trong các giếng phun ngầm. Càng nhiều nước được bơm vào, càng có nhiều khả năng xảy ra địa chấn bởi vì, nói một cách đơn giản, hàng triệu triệu gallon nước được bơm vào đá làm thay đổi áp suất trong quá trình cấu tạo này, làm tăng hoạt động địa chấn. Giờ đây, USGS lưu ý rằng không phải tất cả các giếng phun nước thải đều sẽ dẫn đến tăng khả năng xảy ra động đất. Tuy nhiên, dữ liệu được trích dẫn bởi Rystad Energy chỉ ra rằng ngay cả khi một số giếng dẫn đến nhiều trận động đất hơn, thì điều đó cũng đủ tồi tệ. Kể từ đầu năm nay, tổ chức tư vấn lưu ý, đã có 11 trận động đất ở Oklahoma, Texas, Louisiana và New Mexico với cường độ trên 3,5 độ richter. Điều này so sánh với 14 trận động đất như vậy cho cả năm 2020 và sáu trận trong năm 2018 và 2019.
Giờ đây, một người có khiếu hài hước có thể nói rằng các trận động đất là một dấu hiệu tốt về sự phục hồi của hoạt động khoan dầu khí sau thảm họa tồi tệ nhất của đại dịch, nhưng con số năm 2020 là đáng lo ngại vì nó được ghi nhận trong một năm khi hoạt động khoan bị suy giảm nghiêm trọng vì đại dịch. Qủa thực, dữ liệu của Rystad cho thấy năm ngoái các giàn khoan dầu khí đã thải bỏ 11,3 tỷ thùng nước sản xuất, giảm so với 12,4 tỷ thùng của một năm trước đó và 11,5 tỷ thùng vào năm 2018. Tuy nhiên, hoạt động địa chấn thậm chí còn nhiêu hơn nữa vào năm ngoái.
Hoạt động khoan cũng đang gia tăng do giá dầu đã phục hồi nhanh hơn nhiều người dự kiến. Mức tăng vẫn còn thận trọng vì các công ty thượng nguồn vẫn nhớ đòn giáng kinh hoàng mà ngành này phải gánh chịu vào năm ngoái. Tuy nhiên, nhu cầu ngày càng tăng. Điều này có thể dẫn đến không chỉ giá vẫn cao hơn mà còn phải khoan nhiều hơn và do đó, lượng nước thải thải ra nhiều hơn. Cuối cùng, nó có thể dẫn đến việc tái chế và tái sử dụng nước nhiều hơn.
Một tờ nhật báo địa phương của Texas trong tuần này đã báo cáo rằng một công ty tái chế và tái sử dụng nước đang mở rộng hoạt động của mình ở Permian với dự đoán sản lượng khoan sẽ tăng hơn nữa. Công ty Breakwater Midstream, vận hành mười cơ sở tái chế nước trong khu vực và có kế hoạch xây dựng thêm hai cơ sở khác. Giám đốc điều hành của công ty, khi nhận xét về các kế hoạch này, nhấn mạnh rằng hoạt động địa chấn gia tăng trong khu vực là một trong những lý do cho nhu cầu ngày càng tăng đối với các cơ sở xử lý nước sản xuất.
Thật vậy, tái chế và tái sử dụng là giải pháp thay thế rõ ràng nhất cho việc đổ hàng tỷ gallon nước vào các giếng, một số trong số đó sẽ kích hoạt gia tăng hoạt động địa chấn.
Nhưng điều này không hề rẻ.
“Để duy trì việc xử lý nước ở mức năm 2020 và bù đắp cho sự tăng trưởng sắp tới, lượng nước được xử lý và tái chế thay vào đó phải tăng lên trong tương lai và chi phí làm điều đó có thể lên trên 1 tỷ đô la mỗi năm đối với các công ty sản xuất dầu và khí đốt. Chi phí có thể thay đổi theo từng khu vực, nhưng lưu vực Permian có tính kinh tế rất cạnh tranh so với các khu vực khác”, Ryan Hassler, nhà phân tích đá phiến tại Rystad, cho biết trong báo cáo của hãng tư vấn này về hoạt động địa chấn ở vùng đá phiến của Hoa Kỳ.
Hơn nữa, số lượng này sẽ ngày càng tăng khi nhiều hoạt động khoan hơn dẫn đến sử dụng nhiều nước hơn và do đó, nhu cầu xử lý nước sản xuất tăng lên. Đồng thời, một số tin tức tích cực, như Rystad lưu ý, Breakwater Midstream cho đến nay không phải là công ty duy nhất mở rộng hoạt động xử lý nước của mình. Càng nhiều công ty cung cấp các dịch vụ này, chúng càng trở nên rẻ hơn. Tuy nhiên, có một sự thay đổi.
Một nghị sĩ Đảng Dân chủ trong tháng này đã đưa ra một dự luật có thể phân loại lại nước thải từ các hoạt động khoan dầu khí là chất thải nguy hại. Điều này buộc các công ty sản xuất phải thải bỏ nước lại trong các giếng thải loại I được chỉ định đặc biệt. Trong khi hiện tại, nước sản xuất được xử lý trong các giếng loại II. Có gần 200.000 giếng loại II. Có chưa tới 300 giếng loại I. Nếu dự luật này trở thành luật, bất kỳ sự tăng trưởng nào trong ngành dầu và khí đá phiến của Mỹ mà Rystad và những công ty khác đang dự báo cũng sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, ít nhất là cho đến khi các công ty xử lý nước thải xây dựng được công suất cần thiết để xử lý phần lớn nước được sử dụng trong việc khoan giếng.
Nguồn tin: xangdau.net