Việc châu Âu chuyển từ khí đốt qua đường ống sang LNG đang định hình lại thị trường LNG toàn cầu, đặt ra mức giá sàn vĩnh viễn.
Điều này có nghĩa là một số người mua có thể bị loại khỏi thị trường này vĩnh viễn. Điều đó đồng nghĩa họ sẽ chuyển sang sử dụng các nguồn năng lượng khác như than đá. Đó là hiệu ứng domino mà ngay cả Zbigniew Brzezinski cũng không thể lường trước được.
Theo chiến lược gia hàng hóa Francisco Blanch của Bank of America, châu Âu cần khoảng 300 triệu mét khối khí đốt tự nhiên hàng ngày. Để có được chúng, họ phải đưa ra mức giá đủ cao để thu hút người bán trên thị trường giao ngay, vì người mua châu Á tập trung vào các hợp đồng giao LNG dài hạn.
Tuy nhiên, đó là những người mua châu Á có đủ khả năng ký hợp đồng dài hạn - không phải tất cả đều có thể đáp ứng nhu cầu của họ bằng các giao dịch dài hạn. Tháng trước, Pakistan đã hủy gói thầu giao LNG giao ngay trong năm tới sau khi chỉ thu hút được hai đề nghị chào bán, cả hai đều có giá cao hơn 30% so với giá thị trường.
Nước này cũng có một thỏa thuận dài hạn. Tuy nhiên, vào tháng 1 năm nay, công ty mà họ ký thỏa thuận, Eni, đã tuyên bố sẽ không thể giao LNG mà đã ký hợp đồng cho tháng 2 do các tình huống nằm ngoài tầm kiểm soát của họ, cụ thể là nhà cung cấp LNG này không đảm bảo được khối lượng theo hợp đồng.
Lý do nhà cung cấp của Eni, vẫn được giấu tên, đã không cung cấp đủ khối lượng theo hợp đồng, đó là với mức giá LNG vào thời điểm đó, mặc dù đã giảm so với mức cao kỷ lục của năm ngoái, nhưng một số nhà cung cấp lại muốn vi phạm hợp đồng dài hạn của họ thay vì bỏ lỡ cơ hội kiếm lợi nhuận nhanh chóng và dễ dàng trên thị trường giao ngay.
Những trường hợp như thế này vẽ ra một bức tranh về một thị trường cạnh tranh với nguồn cung hầu như không đủ để đáp ứng nhu cầu, ngay cả khi châu Âu đã tìm mọi cách để giảm mức tiêu thụ khí đốt trong 12 tháng qua. Xoay sở thậm chí có thể không phải là từ tốt nhất để mô tả về việc này: mức tiêu thụ khí đốt giảm chủ yếu là do mức tiêu thụ công nghiệp thấp hơn khi các doanh nghiệp thu hẹp quy mô hoạt động trong bối cảnh giá năng lượng quá cao.
Tuy nhiên, ngay cả khi nhu cầu thấp hơn, châu Âu vẫn là khách hàng tiêu thụ LNG khổng lồ - trên thực tế, là rất lớn, đến nổi châu Âu không thể tồn tại nếu không có khí đốt của Nga ở dạng lỏng. Mặc dù năm ngoái, các quan chức chính phủ đã tự khen ngợi mình vì thành công trong việc loại bỏ khí đốt của Nga thì năm nay, những công ty theo dõi hàng hóa đã đưa ra một tin tức khó xử cho mọi người ở châu Âu: nhập khẩu LNG của Nga trong nửa đầu năm đã tăng 40%. Hơn một nửa sản lượng LNG của Nga đã xuất sang châu Âu trong giai đoạn này.
Thậm chí điều đó cũng không đủ để đưa giá khí đốt xuống mức trước chiến tranh. Không chỉ vậy, như Blanch của BofA đã lưu ý, “Châu Âu hiện đang quá phụ thuộc vào LNG cho nhu cầu năng lượng của mình” và “Giá phải duy trì ở mức cao trong suốt cả năm nếu không sẽ có nguy cơ thay đổi nhanh chóng quỹ đạo tồn kho”.
Nói cách khác, vì lý do nào đó, giá sẽ giảm dần, các nhà nhập khẩu năng lượng nghèo hơn có thể sẽ lao vào mua bất kỳ khối lượng sẵn có nào, đe dọa tới an ninh nguồn cung của châu Âu.
Tuy nhiên, trong một kịch bản có nhiều khả năng xảy ra hơn, những nhà nhập khẩu năng lượng nghèo hơn sẽ quay trở lại sử dụng than, loại nhiên liệu rẻ hơn nhiều so với LNG. Đây là một bước ngoặt khá mỉa mai đối với Châu Âu, với tư cách là người dẫn đầu quá trình chuyển đổi năng lượng, đã nỗ lực thuyết phục phần còn lại của thế giới loại bỏ loại hydrocarbon gây ô nhiễm nhất để chuyển sang sử dụng khí tự nhiên sạch hơn và ít phát thải hơn.
Giờ đây, khi giá quá cao và đẩy những người khác khỏi thị trường LNG, Châu Âu sẽ thực sự mất đi vị thế quyền lực mà họ từng nói về năng lượng và khí thải. Thị trường LNG thực sự đã trở thành một thị trường khốc liệt. Điều này có nghĩa là người dân tiêu dùng năng lượng ở châu Âu sẽ phải làm quen với mức giá cao hơn thường xuyên.
Nguồn tin: xangdau.net