Theo Bộ Năng lượng Nga, nước này không có khả năng trở lại mức sản xuất dầu như trước đại dịch.
Trước đại dịch, Nga đang sản xuất 560 triệu tấn dầu, tương đương khoảng 11,3 triệu thùng/ngày, đạt mức kỷ lục vào năm 2019. Tuy nhiên, vào năm 2020, mức sản xuất giảm lần đầu tiên trong hơn một thập kỷ do Nga đồng ý cắt giảm sản lượng cùng với các nước OPEC + để giúp ổn định giá dầu. Theo thỏa thuận này, Nga đã giảm sản lượng 9% xuống còn 10,3 triệu thùng/ngày.
Bộ Năng lượng tin rằng mức sản xuất sẽ tăng dần, nhưng không trở về mức trước đại dịch, ước tính đạt 11,1 thùng/ngày vào năm 2029 trước khi giảm xuống 9,4 triệu thùng/ngày vào năm 2035.
Một chiến lược dầu mỏ được điều chỉnh sẽ cho thấy Nga tối đa hóa việc kiếm tiền từ xuất khẩu dầu thô trước khi đạt mức sản lượng cao nhất từ năm 2027 đến năm 2029, sau đó các chuyên gia kỳ vọng nhu cầu sẽ giảm ở cấp độ toàn cầu.
Pavel Zavalny, người đứng đầu ủy ban năng lượng tại Duma, giải thích "Mọi thứ có thể được sản xuất nên được sản xuất trong khi vẫn có nhu cầu bán nó".
Sự kết hợp giữa đại dịch đang diễn ra và những nỗ lực khử cacbon nhanh chóng được cho là sẽ dẫn đến sự sụt giảm nhu cầu nhiên liệu hóa thạch trên khắp các nước phát triển ở một thời điểm sớm hơn so với dự kiến trước đây.
Nga dự kiến sẽ tăng dần mức sản xuất trong suốt năm 2020, nhưng nước này vẫn sẽ tuân thủ một số hạn chế của OPEC + vào năm 2022. Nước này sẽ tập trung vào việc duy trì thị phần quốc tế hiện tại.
Bất chấp triển vọng bi quan trong thập kỷ tới của dầu mỏ Nga, nước này đã thành công trong việc đa dạng hóa thị trường xuất khẩu trong những tháng gần đây, mang lại cơ hội lớn hơn trước khi chạm đỉnh.
Vào tháng 3, khi nhu cầu tăng lên, các nhà máy lọc dầu của Mỹ đã nhận được những lô hàng dầu thô đáng kể của Nga. Điều này phần lớn là do hạn chế đối với những lựa chọn khác, bao gồm các lệnh trừng phạt đối với Venezuela. Việc cắt giảm bổ sung từ các quốc gia trong OPEC và Ả Rập Xê-út đồng nghĩa với lựa chọn nhập khẩu của Mỹ đã bị hạn chế.
Vào năm 2020, Nga là nhà xuất khẩu dầu lớn thứ ba sang Mỹ, chiếm 7% tổng lượng nhập khẩu dầu và sản phẩm tinh chế của Mỹ. Có tổng cộng khoảng 538.000 thùng dầu mỗi ngày đã đến từ Nga vào năm ngoái.
Tuy nhiên, một bài báo của Bloomberg từ tháng trước đã chỉ ra rằng sự phụ thuộc vào dầu mỏ của Nga có mâu thuẫn như thế nào với chính sách ngoại giao năng lượng của Mỹ. Các nhà lập pháp ở Washington đã phản đối dự án Nord Stream 2, một đường ống trị giá hàng tỷ đô la nhằm mục đích vận chuyển khí đốt từ Siberia đến Đức, vì nó có thể tăng cường đòn bẩy của Nga đối với các đồng minh của Mỹ. Chúng tôi vẫn chưa thấy Biden đưa ra lập trường về chủ đề này, nhưng Mỹ dường như đang phụ thuộc nhiều hơn vào Nga trong việc cung cấp năng lượng.
Valero và Exxon là hai hãng dầu của Mỹ nhập khẩu từ Nga nhiều nhất vào năm 2020, chiếm 50% trong tổng lượng dầu. Nhưng chỗ đứng của Nga không chắc chắn vì Venezuela có thể một lần nữa trở thành nhà cung cấp dầu lớn của Mỹ nếu các lệnh trừng phạt được dỡ bỏ.
Xét cho cùng, mặc dù dầu của Nga có thể không bao giờ về lại mức sản lượng cao nhất, nhưng nước này vẫn tiếp tục giữ được vị thế quốc tế của mình với tư cách là nhà sản xuất và xuất khẩu dầu lớn. Việc đa dạng hóa thị trường xuất khẩu và kiếm tiền từ các sản phẩm tinh chế cho thấy Nga vẫn còn một chặng đường dài phía trước, trước khi nhu cầu dầu toàn cầu sụt giảm.
Nguồn tin: xangdau.net