Tuần trước khi diễn ra lễ Eid, dầu mỏ đã chính thức bước vào khu vực thị trường con gấu, với mức giá giảm hơn 20% kể từ mức cao nhất hồi tháng 1.
Thực tế, lần đầu tiên, dầu đi xuống dưới mốc này trước khi Tổ chức các nước xuất khẩu dầu mỏ (OPEC) và các nhà sản xuất dầu mỏ khác ngoài OPEC cắt giảm sản xuất. Hàng hóa này đã phục hồi một chút kể từ đó với Brent chốt ở mức 48,77 USD vào thứ Sáu.
Cuối năm ngoái, OPEC và 11 quốc gia không thuộc OPEC đã đồng ý cắt giảm sản lượng 1,8 triệu thùng mỗi ngày, dẫn đến giá tăng lên nhanh chóng với Brent lên 60 USD một thùng vào tháng 1. Sau đó, Brent giao dịch trong phạm vi ổn định 50-55 USD. Khi thỏa thuận được gia hạn thêm chín tháng, thị trường không phản ứng với sự nhiệt tình này. Thực tế hàng hóa này dường như đã đi vào một đợt suy thoái.
Dự trữ dầu thô đã phản ứng chậm. Chúng vẫn cao hơn 26% so với mức trung bình 5 năm, đây là chỉ số mà thị trường dầu mỏ chú ý theo dõi. Ngay cả khi lượng hàng tồn kho dầu thô tại Mỹ giảm 2,5 triệu thùng trong tuần 18 tháng 6, thị trường cũng đã không phản ứng.
Ngay khi giá dầu bắt đầu tăng trong tháng 1, sản lượng đá phiến của Mỹ, đắt tiền hơn so với sản xuất truyền thống, đã trở lại mạnh mẽ hơn. Trên thực tế, số lượng giàn khoan ở Mỹ đứng ở mức 941 giàn, tăng hơn gấp đôi so với cách đây một năm. Sản lượng đá phiến của Mỹ dự kiến sẽ đạt 5,5 triệu thùng/ngày vào tháng 7. Việc giảm 100.000 thùng/ngày hồi cuối tháng 6 là do các yếu tố tạm thời, như cơn bão Cindy. Canada cũng dự kiến sẽ tăng sản lượng thêm 590.000 thùng/ngày trong giai đoạn 2017 và 2018.
Chúng ta có thể kỳ vọng rằng hiện nay ngành sản xuất đá phiến có khả năng phục hồi và chi phí hiệu quả hơn sẽ tiếp tục. Câu hỏi đặt ra là bao nhiêu, và trong bao lâu?
Sự tuân thủ của OPEC với thỏa thuận cắt giảm sản xuất đang gây ấn tượng, ở mức khoảng 108%. Các thị trường có thể đã phản ứng quá mức với sự gia tăng sản xuất của Libya và Nigeria, khoảng 340.000 thùng/thùng là đáng kể so với tốc độ sản xuất của các nước đó, nhưng không đáng kể so với sản xuất toàn cầu. Libya và Nigeria đã được miễn trừ khỏi thỏa thuận do tình hình chính trị nội bộ của 2 nước.
Đầu tuần này, Goldman Sachs đã điều chỉnh dự báo trung bình trong ba tháng đối với West Texas Intermediate (WTI) còn 47,5 USD/thùng, giảm từ mức 55 USD/thùng. Các nhà phân tích khác đã làm theo tương tự. Goldman gọi viễn cảnh này là "lạc quan theo chu kỳ trong khuôn khổ giá giảm." Điều này là do sự gia tăng sản lượng đá phiến ở Mỹ và sự gia tăng bất ngờ trong sản xuất dầu của Libya và Nigeria.
Điều mà chúng ta đang thiếu sót chính là thị trường có khuynh hướng phản ứng nhanh và dựa trên các tiêu chuẩn giả định. Bộ trưởng Năng lượng Saudi Khalid Al-Falih đã chỉ ra khung thời gian mà để biện pháp của OPEC có thời gian hoạt động hiệu quả trong hệ thống. Ông Al-Falih nói đúng: Hàng tồn kho sẽ giảm xuống, nhưng nò sẽ diễn ra dần dần và trong một khoảng thời gian.
Chúng ta cũng cần phải cho phép sự điều chỉnh theo mùa như kế hoạch bảo dưỡng nhà máy lọc dầu và các yếu tố khác. Vì vậy, Goldman Sachs hoàn toàn chính xác khi nói rằng chúng ta đang trong một khuôn khổ chu kỳ tuần hoàn. Cơ quan Năng lượng Quốc tế (IEA) dự báo tiêu thụ dầu toàn cầu sẽ tăng 1,3 triệu thùng/ngày trong năm nay và 1,4 triệu thùng/ngày vào năm 2018.
Các nền kinh tế ở châu Âu, Mỹ và Trung Quốc đang hoạt động tốt, điều này luôn nhấn mạnh cho nhu cầu dầu mỏ. Sản xuất đá phiến của Mỹ là con ngựa ô vì nó trở lại nhanh hơn dự kiến. Các nhà sản xuất đá phiến sét cũng có thể trở nên gọn gàng và hiệu quả hơn rất nhiều. Tuy nhiên, đá phiến của Mỹ chiếm khoảng 5% sản lượng toàn cầu và chúng ta không thể đáp ứng nhu cầu mà không có dầu truyền thống vào thời điểm này.
Tuy nhiên, có một cảnh báo. Nhiều nước OPEC và các nước không thuộc OPEC đã ký kết thỏa thuận với hy vọng rằng việc cắt giảm sản lượng sẽ dẫn đến giá dầu cao hơn. Sự gia tăng trong doanh thu này dự kiến sẽ bù đắp nhiều hơn cho sản lượng bị mất. Chúng ta hãy hy vọng rằng sự tuân thủ thỏa thuận cắt giảm có thể được duy trì, nếu giả định giá cả so với khối lượng sẽ được kiểm nghiệm cho một khoảng thời gian duy trì.
Nguồn: xangdau.net