Giá dầu, về mặt danh nghĩa đã giảm trong năm 2017, nhưng về mặt thực tế nó thậm chí còn giảm nhiều hơn nữa, kể từ khi giao dịch dầu bằng USD và giá trị thương mại của USD đã giảm gần 7% trong năm 2017.
Không có dấu hiệu cho thấy giá dầu tính bằng USD sẽ phục hồi. Tồn kho tiếp tục ở mức cao trên thế giới cho thấy nguồn cung vẫn còn vượt trội nhu cầu tiêu thụ, cản trở bất kỳ sự cân bằng nào sẽ hỗ trợ giá dầu cao hơn. Tăng trưởng nhu cầu toàn cầu chậm chạp là một yếu tố. Sự suy yếu kinh tế toàn cầu này góp phần làm cho đồng USD suy yếu hơn vốn đang hỗ trợ nền kinh tế Mỹ nói chung.
Yếu tố thứ hai là sản xuất dầu đá phiến ở Mỹ hiệu quả hơn. Và cuối cùng, tính tuân thủ của OPEC đã tan rã, và họ không thể loại bỏ được mức sản xuất gần 2,0 triệu thùng mỗi ngày ra khỏi thị trường.
Dữ liệu rất dễ tìm. Dữ liệu Kinh tế Cục Dự trữ Liên bang, hay FRED, tại Ngân hàng Dự trữ Liên bang St. Louis là một nguồn thông tin tốt.
Vào ngày 4 tháng 1 năm 2017, Chỉ số Trade Weighted Value U.S. Dollar Index Broad ở mức 128,5246. Đến ngày 26 tháng 7, chỉ số này đứng ở mức 119,7710. Giá trị của đồng USD đã giảm 6,81%. Nghĩa là, người dân Mỹ sẽ phải trả nhiều hơn 6,81% so với mức tháng 1 để mua một giỏ hàng hoá và dịch vụ tương tự từ Trung Quốc, Châu Âu, Mexico, Canada và Nam Mỹ.
Trở lại vào ngày 4 tháng 1, giá của West Texas Intermediate, hoặc WTI, là 53,26 USD/thùng. Đến ngày 24 tháng 7, giá của WTI là 46,21 USD/thùng, hoặc giảm 13,2%.
Và để tính toán đầy đủ, dữ liệu FRED báo cáo giá dầu Brent vào ngày 4 tháng 1, là 54,57 USD/thùng. Ngày 24 tháng 7, giá của Brent là 47,81 USD/thùng, giảm 12,4%. Giá của Brent dao động cao hơn WTI trong những năm gần đây vì sản lượng giảm mạnh ở các mỏ dầu Biển Bắc.
Giá dầu được thiết lập trên toàn cầu theo cung và cầu của dầu, và giá này thường bị ảnh hưởng bởi giá trị của đồng USD. Những chuyển động không được nhận thấy được trong giá trị của đồng USD - bao gồm sự sụt giảm giá trị hiện tại, có thể ngăn cản các động lực cung và cầu tiềm năng trong các thị trường dầu mỏ. Giống như với chỉ số Big Mac của The Economist, nghiên cứu của Giáo sưu William Nordhaus của Yale đã cho thấy giá dầu trên thế giới thì giống nhau sau khi đã điều chỉnh sự khác biệt trong loại dầu thô và chi phí vận chuyển. Nghĩa là, sức mua tương đương và quy luật một giá duy trì dầu trên toàn thế giới.
Chúng ta có thể nghĩ dầu như một loại tiền tệ. Một số nước, như Venezuela, trao đổi dầu để lấy hàng hoá và dịch vụ khác vì họ đã bị loại trừ khỏi nền kinh tế đồng USD trên toàn thế giới. Khi giá trị của đồng USD sụt giảm, giá trị của thùng dầu cũng sụt giảm. Venezuela vẫn có thể sản xuất khoảng 2,0 triệu thùng mỗi ngày nhưng các đối tác thương mại của họ sẽ không cung cấp cùng một lượng hàng hoá - thực phẩm, vật tư y tế, ô tô - như họ đã làm trong đầu năm. Tại sao? Bởi vì đồng tiền của họ có thể mua thêm hàng hoá được bán bằng đồng USD.
Nếu thị trường dầu thô có sự cân bằng về cung và cầu vào tháng 7 mà nó đã có trong tháng 1, giá WTI tháng 7 bằng USD sẽ là 56,89 USD/thùng và Brent sẽ là 58,29 USD / thùng.
Thay vào đó, giá của WTI giảm 25,7% trên cơ sở đồng USD, và giá Brent giảm 18,0%. Do đó, thất bại của OPEC trong việc không thể duy trì được sự cắt giảm nguồn cung thậm chí còn lớn hơn cả cái nhìn bàn đầu về giá cả và hàng tồn kho cho thấy.
Do OPEC được thanh toán bằng USD và các quốc gia thành viên phải chuyển đổi sang các loại tiền tệ khác để mua thực phẩm, hàng hoá, xe ô tô, vật liệu quân sự và các nhu yếu phẩm khác, các thành viên của OPEC hiện nay hoàn toàn nghèo hơn so với hồi tháng 1.
Càng sản xuất càng nhiều thì càng trở nên nghèo nàn. Kết luận đó cũng có thể được suy luận cho các nhà sản xuất Mỹ.
Nguồn: xangdau.net/University of Houston Energy Fellows