Chính vào thời điểm đó trong năm một lần nữa, cuộc họp OPEC + cuối cùng của năm 2019 đã được lên lịch và sẵn sàng diễn ra vào tháng 12. Căng thẳng địa chính trị ở Trung Đông đang leo thang và dẫn đến lo lắng về sự cân bằng giữa cung và cầu. Tuy nhiên, mối quan tâm hàng đầu là liệu việc cắt giảm sản lượng đã được đồng ý hồi tháng 12 năm ngoái có được gia hạn hay giảm sâu một lần nữa hay không.
Tất nhiên, Nga là tâm điểm của sự chú ý. Nhà sản xuất dầu lớn thứ hai thế giới đã tạo một thói quen thể hiện sự do dự về bất kỳ cam kết cuối cùng nào cho đến giây phút cuối cùng khi họ đồng ý cắt giảm. Lần này cũng không ngoại lệ.
Phó Bộ trưởng Năng lượng Nga Pavel Sorokin tuần này đã nói với TASS trong một cuộc phỏng vấn rằng còn quá sớm để thảo luận về việc cắt giảm sâu hơn. Tin tức này ngay lập tức đã làm dấy lên lo lắng của các thương nhân rằng Nga có thể chơi OPEC một vố và để việc cắt giảm hoàn toàn lại cho nhóm- một kịch bản không quá xa vời do thái độ tiêu cực nói chung của các công ty dầu khí Nga đối với việc cắt giảm. Nếu các sự kiện OPEC + trong ba năm qua là sự biểu thị thái độ thì Nga sẽ không rời khỏi việc cắt giảm nhưng cũng có thể sử dụng cuộc họp để chi phối về mặt chính trị.
Nhưng không chỉ có Nga. Nigeria đầu tháng này đã ký một thỏa thuận với OPEC cho phép họ sản xuất nhiều dầu hơn ngay cả dưới chế độ cắt giảm sản xuất. Reuters dẫn lời các quan chức OPEC giấu tên và lưu ý rằng quyết định này không được công khai. Diễn biến này đặt ra một câu hỏi quan trọng: bao lâu rồi trước khi các thành viên OPEC khác yêu cầu sự đối xử đặc biệt tương tự?
Ngoài Nigeria, có ít nhất hai thành viên OPEC muốn tăng cường sản xuất dầu: đó là Iraq và Libya. Libya đã được miễn trừ khỏi tất cả các thỏa thuận cắt giảm sản xuất cho đến nay và, như Chủ tịch Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Mustafa Sanalla cho biết vào tháng 7, họ vẫn phải được miễn trừ khỏi mọi cắt giảm trong tương lai. Libya có kế hoạch tăng sản lượng dầu lên 1,6 triệu thùng/ngày từ mức 1,3 triệu thùng/ngày hiện tại.
Iraq đang tham gia vào việc cắt giảm, nhưng một cách bất đắc dĩ, và điều đó cho thấy: nhà xuất khẩu số hai của OPEC đã liên tục không giữ được hạn mức sản xuất. Tuy nhiên, mức tuân thủ tổng thể vẫn tiếp tục vượt trội vì sự sụt giảm sản xuất bắt buộc ở Venezuela và Iran đang bị lệnh trừng phạt.
Vì vậy, câu hỏi rõ ràng là OPEC + sẽ quyết định cắt giảm bao lâu và bao nhiêu. Nhưng có một điều ít rõ ràng hơn được đưa ra bởi Julian Lee của Bloomberg là: tại sao lại cắt giảm thay vì mở tất cả các van sản xuất trở lại mức tối đa?
Lee lập luận trong một bài bình luận gần đây rằng thứ nhất, Ả Rập Saudi, sẽ được hưởng lợi nhiều hơn từ cách tiếp cận sản xuất tối đa hơn là gia hạn cắt giảm. Tăng trưởng dầu đá phiến của Mỹ đã chậm lại vì giá quốc tế. Nếu Ả Rập Saudi và các đồng minh quyết định đảo ngược phương pháp kiểm soát giá của họ, thì đá phiến sẽ thất bại hoàn toàn.
Tất nhiên, khi giá cả sụp đổ, giấc mơ của Saudi về việc định giá 2 nghìn tỷ đô la cho Aramco cũng sẽ tan biến, được biết IPO Aramco đã được lên kế hoạch vài ngày sau cuộc họp OPEC +. Điều này có nghĩa là kịch bản hoàn toàn hợp lý được đưa ra bởi Lee và những người khác dường như không thể diễn ra. Điều có khả năng xảy ra nhất là giữ nguyên nguyên trạng hoặc thỏa thuận cắt giảm hiện tại được gia hạn thêm trong năm 2020.
Nguồn tin: xangdau.net