OPEC+ sẽ đưa cuộc họp trực tuyến cảu nhóm sang thứ Năm tuần này, với sự gia hạn ngắn trong mức cắt giảm sản xuất hiện tại là kết quả có thể nhất. Ban đầu dự kiến cuộc họp sẽ diễn ra vào ngày 9/6, OPEC hiện đang xem xét chuyển dời sang ngày 4/6. Các báo cáo mới nhất cho thấy ý tưởng sẽ là gia hạn các hạn chế sản xuất hiện tại trong một đến ba tháng. Như hiện tại, không có phần mở rộng, các khoản cắt giảm kỷ lục đã được thỏa thuận trong tháng 4 - 9,7 triệu thùng mỗi ngày - sẽ hết hạn vào cuối tháng 6.
Nhưng vẫn chưa có gì chắc chắn và có những tín hiệu mâu thuẫn về việc các bên trong OPEC + thống nhất gia hạn như thế nào. Saudi Arabia muốn gia hạn cắt giảm cho đến cuối năm nay, trong khi Nga đã thể hiện sự miễn cưỡng. “Chỉ một thoặc hai tháng chứ không phải nữa năm,” một nguồn tin dầu mỏ của Nga nói với Reuters, đề cập đến các lựa chọn đang thảo luận.
Các mức cắt giảm lịch sử đã thành công trong việc kéo thị trường dầu ra khỏi sự hỗn loạn hoàn toàn. Giá dầu đã tăng từ lãnh thổ âm trong tháng 4 để vững chắc hơn trong khu vực 30s. Sự đóng cửa một cách nhanh chóng trong sản xuất đá phiến ở Mỹ cũng góp phần vào việc cân bằng thị trường. Sản xuất tại Mỹ đã giảm ít nhất 1,6 triệu thùng/ngày, giảm hơn 12% chỉ sau hơn hai tháng.
Một phần mở rộng sẽ ngăn chặn một cuộc khủng hoảng giảm sâu khác, mặc dù không rõ rằng nó sẽ làm được gì nhiều để tăng giá dầu từ mức hiện tại. “Thực tế là giá ... không phản ứng nhiều với tin tức về việc khả năng gia hạn cắt giảm có thể được coi là một dấu hiệu cho thấy thị trường đã định giá với rất nhiều sự lạc quan,” các nhà phân tíchg của JBC Energy nhận xét trong một báo cáo.
Nga có thể không muốn kéo dài hơn sau một hoặc hai tháng nữa, điều này đặt ra câu hỏi về những gì sẽ xảy ra vào cuối năm nay. Tại một số điểm, sẽ có áp lực để bắt đầu nới lỏng mức cắt giảm sản xuất. Có kha khá nhà phân tích đã nói rằng giá dầu tăng lên 40 USD mỗi thùng có thể khởi đầu một cuộc chiến giá mới.
Ngoài ra, sự tuân thủ chậm trễ từ Iraq và Nigeria làm tăng triển vọng thiếu sự gắn kết. Iraq chỉ đạt tỷ lệ tuân thủ 42% với mức giảm theo thỏa thuận trong tháng 5 và Nigeria chỉ công bố tỷ lệ tuân thủ 34%. Trong khi nhiều quốc gia sản xuất dầu đang phải chịu sự biến mất của nguồn thu từ dầu mỏ do sự sụp đổ của giá cả, thì Iraq và Nigeria phải chịu áp lực đặc biệt, ít nhất là so với các quốc gia vùng Vịnh giàu có hơn.
Tuy nhiên, hiện nay, sự khẩn cấp để ngăn chặn sự sụt giảm mạnh của giá dầu là một yếu tố thúc đẩy mạnh mẽ trong việc hình thành quyết định gia hạn.
Đồng thời, có những tín hiệu trái chiều trong cả thị trường dầu mỏ và các điều kiện kinh tế rộng lớn hơn. Nhu cầu đã đi lên từ mức thấp trong tháng 4, nhưng vẫn còn khá xa để đạt mức hồi phục 100%. Tồn kho dầu thô thực sự tăng trong tuần trước và nhu cầu xăng của Mỹ vẫn thấp hơn 2 triệu thùng/ngày so với mức trước đại dịch.
Các chỉ số kinh tế toàn cầu cũng đang đưa ra các dấu hiệu lộn xộn. Tiền tệ thị trường mới nổi đã mạnh lên khi các nhà đầu tư tiếp tục có được niềm tin vào sự phục hồi. Hoạt động sản xuất tại Mỹ, Châu Âu và Châu Á cũng đã tăng trở lại một chút. “Tăng trưởng toàn cầu sẽ không gần khu vực mà nó đã ở vào năm 2017, nhưng một số mãnh ghép đang dần rơi vào vị trí,” ông Chris Turner, giám đốc chiến lược ngoại hối tại ING Bank, nói với WSJ.
Tuy nhiên, trong trường hợp của dầu, tất cả các chỉ số vẫn thấp hơn nhiều so vớimức trước đại dịch. Chẳng hạn, chỉ số sản xuất của Viện Quản lý Cung ứng Mỹ trong tháng 5 đã tăng lên 43,1, tăng từ 41,5 trong tháng 4. Trong khi đó là một sự cải tiến, nó là một con số khủng khiếptrong bất kỳ cách đo lường nào. Chỉ số này dưới 50 cho thấy các tín hiệu của sự thu hẹp.
Căng thẳng Mỹ-Trung cũng xuất hiện như một mối đe dọa khác. Thứ Sáu tuần trước, Tổng thống Trump nói rằng Mỹ sẽ chấm dứt tình trạng đặc biệt của họ dành cho Hồng Kông, để đáp lại quyết định của Bắc Kinh về việc kiểm soát quyền lực mới đối với Hồng Kông. Hôm thứ Hai, Trung Quốc đã ra lệnh cho các công ty nhà nước cắt giảm mua hàng nông sản của Mỹ. Mối quan hệ thương mại xấu đi là một điểm đáng quan tâm khác đối với nền kinh tế toàn cầu.
Đối mặt với những cơn lực cảnh như vậy và rất nhiều sự không chắc chắn, có nhiều rủi ro hơn cho OPEC + trong việc nới lỏng các cắt giảm hơn là đồng ý với gia hạn.