Một số quốc gia sản xuất dầu lớn nhất thế giới gần đây đã công khai kế hoạch thúc đẩy năng lực sản xuất của họ. Lý do: nhu cầu dầu đạt đỉnh đang lộ diện và các quốc gia quyết tâm tận dụng tối đa nguồn tài nguyên dầu của mình trong khi có thể.
“Mọi thứ cần được sản xuất như lẽ ra được sản xuất trong khi vẫn có nhu cầu để bán chúng”, người đứng đầu ủy ban năng lượng tại Duma, Quốc hội Nga, cho biết vào tháng trước khi trình bày một văn bản dự thảo để làm điều đó.
“Luận điểm chính trong chiến lược này là việc kiếm tiền từ các nguồn dự trữ và tài nguyên hiện tại - tức là tối đa hóa việc kiếm tiền từ xuất khẩu,” Pavel Zavalny cũng cho biết tại sự kiện này.
Nga là một trong ba nhà xuất khẩu dầu lớn nhất thế giới, cùng với Ả Rập Xê Út và Mỹ. Nước này có đủ dầu để tiếp tục sản xuất với tốc độ hiện tại ít nhất cho đến năm 2080, với trữ lượng khí đốt đủ để kéo dài trong 103 năm nữa. Và họ đang rót hàng tỷ - chính xác là 110 tỷ USD - vào việc khai thác trữ lượng dầu mới ở đông Siberia để khai thác 100 triệu tấn dầu thô mới hàng năm. Con số này tương đương khoảng 1/5 sản lượng hàng năm của quốc gia này vào năm 2019.
Phần lớn lượng dầu này sẽ thay thế các mỏ đang cạn kiệt ở phía tây Siberia. Theo Bộ Năng lượng nước này, dường như Nga không có kế hoạch thúc đẩy đáng kể tốc độ sản xuất hiện tại. Trong năm trước đại dịch vừa qua, tốc độ sản xuất là 11,3 triệu thùng/ngày, mức cao kỷ lục. Giờ đây, Bộ Năng lượng dự báo tốc độ sản xuất hiện tại bị hạn chế - tăng từ 10,3 triệu thùng/ngày lên 11,1 triệu thùng/ngày vào năm 2029 trước khi bắt đầu giảm. Nói cách khác, Nga có 8 năm để tận dụng nhu cầu dầu toàn cầu đang tăng theo kịch bản của riêng mình.
Tuy nhiên, có nhiều kịch bản khác nhau cho nhu cầu dầu đạt đỉnh. Ví dụ, BP đã dự đoán rằng trong trường hợp xấu nhất, nhu cầu dầu cao nhất đã đến và trong trường hợp tốt nhất, nó sẽ đến vào năm 2030. Hãng Equinor của Na Uy dự kiến nhu cầu dầu cao nhất vào khoảng năm 2027 hoặc 2028. Rystad Energy nhận thấy nhu cầu đạt đỉnh trong 5 năm tới và Cơ quan Năng lượng Quốc tế dự báo nhu cầu cao nhất trong thập kỷ tới. Nhìn chung, các dự báo đều nằm trong phạm vi của năm 2030.
Điều này có nghĩa là các nhà sản xuất như Nga, Ả Rập Xê-út, Iraq và các quốc gia vùng Vịnh có rất ít thời gian để tận dụng tối đa lượng dầu dự trữ của họ trước khi nhu cầu bắt đầu giảm dần đều. Và với việc tất cả các quốc gia này đều tăng cường năng lực sản xuất và lập kế hoạch sản xuất cao hơn, sự cạnh tranh trên thị trường dầu mỏ chắc chắn sẽ trở nên gay gắt hơn hiện tại.
Khi nói tới sự cạnh tranh, Nga có vị thế tốt hơn so với các đối tác Trung Đông. Nước này luôn ít phụ thuộc vào doanh thu xuất khẩu dầu hơn các nhà sản xuất Trung Đông. Gần đây, Nga đã cố tình giảm bớt sự phụ thuộc này. Doanh thu từ dầu khí vẫn chiếm 30% tổng sản phẩm quốc nội, nhưng với những thứ như hydro lọt vào tầm ngắm của Điện Kremlin, quá trình đa dạng hóa đang diễn ra chậm nhưng chắc chắn. Tuy nhiên, vẫn có hàng tỷ thùng dầu đang nằm trong lòng đất, và sẽ thật đáng tiếc nếu giữ chúng ở đó, do đó có các kế hoạch thúc đẩy sản xuất. Nhưng ai sẽ mua số dầu đó?
Về điểm đến xuất khẩu, Nga có nhiều may mắn. Khách hàng lớn nhất của họ cho đến nay là Trung Quốc, điều này rất tốt cho các kế hoạch kiếm tiền từ nguồn dầu mỏ trong tương lai. Khách hàng lớn thứ hai của họ là châu Âu và châu lục đó sẽ giảm lượng dầu tiêu thụ nhanh chóng nếu mọi thứ trong kế hoạch chuyển đổi năng lượng của EU diễn ra đúng như kế hoạch. Điều đó có nghĩa là Nga sẽ cần tìm người mua mới cho tất cả lượng dầu mới mà họ sẽ bơm từ miền đông Siberia.
Ấn Độ rõ ràng là một ứng cử viên. Nước này nhập khẩu 80% lượng dầu mà mình tiêu thụ, và họ thích dầu có giá rẻ vì điều đó. Tại Ấn Độ, Nga sẽ cạnh tranh với các đối tác trong OPEC và Mỹ, những nước mà Ấn Độ cũng là điểm đến xuất khẩu dầu hàng đầu. Phần còn lại của châu Á mới nổi cũng sẽ là thị trường quan trọng đối với các nhà xuất khẩu dầu khi nhu cầu đạt đỉnh ngày càng đến gần.
Các nhà sản xuất dầu sau đó đang vội vàng bán nhiều dầu nhất có thể trong khi vẫn có người mua, có vẻ như dựa trên dự báo nhu cầu. Nhưng sự thật là nhu cầu dầu đạt đỉnh thực sự có thể đến sau mười năm hoặc ít hơn, nhưng không có nghĩa là nhu cầu sau đó sẽ rơi thẳng đứng - trừ khi có một đợt đại dịch khác ập đến hành tinh này. Trong trường hợp không xảy ra sự kiện không lường trước được như vậy, nhu cầu dầu có khả năng giảm khá từ từ, giúp cho các nhà sản xuất tương lai có nhiều thời gian để điều chỉnh bằng cách thúc đẩy các lĩnh vực phi dầu mỏ của họ. Từ góc độ này, Nga có đủ thời gian để giảm doanh thu từ dầu khí trong GDP. Liệu Nga có sử dụng thời gian này một cách khôn ngoan để đạt được những mục tiêu đó hay không thì vẫn phải chờ xem sao.
Nguồn tin: xangdau.net