Thị trường dầu mỏ đang phải vật lộn với tình trạng thừa cung, nhưng Mỹ lại sắp "gửi thêm" một lượng lớn dầu đá phiến vào thị trường.
Ảnh: Bloomberg/Getty/CNBC.
Trong thập kỷ qua, Mỹ đã tăng gấp đôi sản lượng dầu lên 12,3 triệu thùng/ngày và trở thành nhà sản xuất lớn nhất thế giới. Nhưng cơ sở hạ tầng cần thiết để vận chuyển dầu thô ra khỏi các mỏ dầu ở Texas và đưa vào thị trường thế giới vẫn còn thiếu.
Tháng 8 đánh dấu một sự thay đổi lớn cho ngành khai thác dầu của nước Mỹ với sự khởi động đường ống dẫn dầu Cactus II của công ty Plains All American Pipeline. Đường ống Cactus II có công suất tải 670.000 thùng/ngày, kết nối mỏ dầu Permian với Corpus Christi, Texas và từ đó ra thế giới.
Đường ống này, và một đường ống khác nữa, có tên là Epic, chỉ là một sự khởi đầu, và sẽ còn nhiều đường ống nữa sẽ được xây dựng.
Các đường ống mới dự kiến sẽ đưa thêm dầu thô Texas đến Duyên hải Vịnh Mexico của Mỹ (Gulf Coast) và từ đó nó có thể được vận chuyển ra thế giới. Nhưng thế giới hiện đang thừa cung và việc tăng nguồn cung dầu Mỹ thêm nữa vào thị trường thế giới có thể gây sức ép lên giá dầu, đặc biệt nếu chiến tranh thương mại tiếp tục khiến nhu cầu suy yếu.
Theo Citigroup, các đường ống mới có thể giúp tăng xuất khẩu dầu của Mỹ, vốn đang ở mức 3 triệu thùng/ngày, thêm 1 triệu thùng vào cuối năm nay và thêm một triệu thùng vào năm tới. Xuất khẩu dầu của Mỹ đã tăng trung bình 970 thùng/ ngày trong năm nay so với năm ngoái.
"Lượng dầu xuất khẩu của Mỹ sẽ là 4 triệu thùng/ngày trong sáu hoặc tám tháng tới. Con số này là lớn hơn rất nhiều so với lượng dầu trên toàn bộ Biển Bắc. Lượng dầu thô đó sẽ đi khắp nơi. Edward Morse, người đứng đầu nghiên cứu hàng hóa toàn cầu của Citigroup cho biết, nó đi đến châu Á, châu Âu, tới Ấn Độ. Nếu xuất khẩu dầu thô của Mỹ đạt 6 triệu thùng/ngày trong ba năm, thì nó sẽ trở thành dầu chuẩn của thế giới.
Sự gia tăng công suất đường ống sẽ giúp giải phóng điểm nghẽn dầu trong Lưu vực Permian, nơi mà Citi đã dự báo có thể tăng gấp đôi sản lượng lên khoảng 8 triệu thùng mỗi ngày vào năm 2023.
Xuất khẩu dầu của Mỹ sẽ sớm đạt 6 triệu thùng/ngày và thậm chí còn cao hơn, theo Citigroup.
"Cho đến bây giờ, vấn đề vẫn là vận chuyển lấy dầu từ Lưu vực Permian xuống Gulf Coast. Bây giờ, dầu sẽ đi từ Gulf Coast tới thị trường thế giới", ông Francisco Blanch, người đứng đầu nghiên cứu hàng hóa và phái sinh của Bank of America cho biết.
Trật tự thế giới mới?
Biễu đồ giá dầu WTI trong 1 năm qua.
Toàn bộ lượng dầu mới này tạo ra một vấn đề nan giải cho OPEC. Ả rập Saudi, nhà lãnh đạo không chính thức của OPEC, và đối tác Nga, đã giảm sản xuất để giúp ổn định giá dầu.
Tuy nhiên, ngay cả khi Venezuela và Iran hạn chế cung dầu ra thế giới vì nhiều lý do khác nhau, thị trường dầu vẫn thừa cung sản lượng của Mỹ tăng trưởng hơn 1 triệu thùng/ngày trong năm nay và tăng trưởng nhu cầu ghi nhận tốc độ tương tự.
"OPEC mất 1% thị phần mỗi năm trong 7 năm qua", theo ông Francisco Blanch.
Còn ông Morse thì cho rằng: "Chúng tôi thống nhất nguồn cung sẽ dư thừa trong hai đến ba năm tới. Chúng tôi cho rằng giá dầu vẫn sẽ suy giảm trong khoảng thời gian đó. Chúng tôi kỳ vọng giá dầu Brent sẽ ở quanh mức 50 USD/thùng và dầu WTI ở mức 40 USD/thùng".
Củng cố vai trò của đồng USD
Giới phân tích dự báo vai trò của Mỹ trên thị trường dầu mỏ thế giới sẽ ngày một tăng lên, khi nước này bắt đầu xuất khẩu dầu từ Gulf Coast. Ông Morse cho biết sự nổi lên của Mỹ với tư cách là nhà xuất khẩu lớn hơn có thể thay đổi trọng tâm thị trường thế giới và giá dầu thô tại Gulf Coast có thể trở thành chuẩn mực toàn cầu trong tương lai, thay thế cho dầu Brent.
Chênh lệch giữa giá dầu Brent và WTI đã thu hẹp, khi Mỹ ngày càng tăng xuất khẩu dầu vào thị trường thế giới.
Ông Morse cho biết Mỹ đang trên đường trở thành nhà xuất khẩu ròng. Nước này đã xuất khẩu dầu diesel, xăng và nhiên liệu khác. Ông nói thêm rằng "Mỹ đã trở thành trung tâm giao dịch năng lượng lớn nhất trên thế giới". Điều này có ý nghĩa rất lớn đối với đồng USD.
Ông Morse lưu ý rằng có những người nghi ngờ tương lai của đồng USD như là tiền tệ dự trữ toàn cầu. Nhưng trong một kịch bản mà Mỹ phát triển thành một cường quốc năng lượng, thì vai trò của đồng USD còn được củng cố hơn nữa.
Mỹ đã từng là nhà sản xuất dầu thống trị thế giới, trước Thế chiến II. Và theo ông Daniel Yergin, Phó Chủ tịch IHS Markit, danh hiệu này sẽ quay trở lại với Gulf Coast trong tương lai.
Mỹ vẫn tiếp tục nhập khẩu dầu thô và các sản phẩm tinh chế. Hàn Quốc đã trở thành người mua dầu thô lớn nhất của Mỹ, ở mức 650.000 thùng/ngày, theo Citigroup. Theo sau là Châu Âu, Canada, Ấn Độ và Trung Quốc.
"Có một sự thay đổi lịch sử từ Vịnh Mexico đến Vịnh Ba Tư. Bây giờ, Gulf Coast một lần nữa trở thành nguồn cung dầu thô lớn nhất thế giới", ông Yergin nhận định.
Nguồn tin: nhipcaudautu.vn