Mặc dù giá dầu đang giao dịch trong một phạm vi mà đáng lẽ phải kích thích sự cải thiện đáng kể về tiêu thụ, nhưng thế giới thực sự chỉ tiêu thụ dầu nhiều hơn 1,6% trong khoảng thời gian từ tháng 6 đến tháng 8 năm nay so với năm ngoái, dữ liệu từ tổ chức Sáng kiến dữ liệu chung cho thấy.
John Kemp đến từ Reuters trích dẫn dữ liệu, lưu ý rằng sự tăng trưởng nhu cầu mờ nhạt này là tốc độ tăng trưởng nhanh nhất kể từ đầu năm và theo sau sự sụt giảm tiêu thụ trong giai đoạn ba tháng trước đó, nhưng nói thêm rằng phần lớn sự tăng trưởng này đến từ Trung Quốc. Và nếu không nhờ Trung Quốc, thì bức tranh này sẽ còn tồi tệ hơn nữa.
Nếu không tính Trung Quốc, 18 quốc gia tiêu thụ dầu lớn nhất toàn cầu sẽ ghi nhận mức giảm tiêu thụ là 0,9% từ tháng 6-8.
Sự gia tăng đột biến trong tiêu thụ dầu ở Trung Quốc có thể được giải thích một cách dễ dàng: một nhà máy lọc dầu mới công suất 400.000 thùng/ngày đã đi vào hoạt động hồi tháng 5 năm nay và một nhà máy khác có cùng công suất đã được đưa vào hoạt động sau đó. Điều này thúc đẩy một bước nhảy vọt trong nhập khẩu dầu mà có thể không phản ánh chính xác xu hướng tiêu dùng hoặc đơn giản là không phù hợp với số liệu tăng trưởng kinh tế.
Nhưng ngay cả khi nền kinh tế Trung Quốc không tăng trưởng mạnh như trước, nó vẫn đang tăng trưởng, không giống như một số nền kinh tế lớn khác.
Các nền kinh tế châu Âu đang lê bước, với động lực kinh tế của Liên minh châu Âu, Đức, thoát được suy thoái kinh tế trong gang tấc trong quý thứ ba.
Ấn Độ đã và đang đạt được tốc độ tăng trưởng tích cực, nhưng những điều này đã chậm lại trong sáu quý liên tiếp, và các nhà phân tích đang điều chỉnh hạ dự đoán tăng trưởng trong tương lai của họ.
Ở những nơi khác, hoạt động sản xuất đã suy yếu, Kemp lưu ý, và vận chuyển hàng hóa cũng giảm theo.
Nền kinh tế Mỹ thực sự đã tiếp tục phát triển, nhưng điều này không có nghĩa là tin đồn về suy thoái kinh tế đã chấm dứt. Dù Fed hay bất kỳ cơ quan nào khác đang nói điều gì thì nỗi lo vẫn còn đeo đẳng.
Tất nhiên, cuộc chiến thương mại tiếp diễn giữa Mỹ và Trung Quốc cũng góp một phần, mặc dù có thể nói là không có vai trò lớn như căng thẳng gia tăng ở Trung Đông, dẫn đến cước vận chuyển cao hơn sau khi các công ty bảo hiểm tăng phí bảo hiểm cho tàu chở dầu đi qua vùng Vịnh. Từ giữa tháng Tư đến tháng Sáu, giá bảo hiểm tăng gấp 10 lần, chắc chắn là gây ảnh hưởng đến tiêu thụ dầu.
Tình hình tiêu thụ không lạc quan đối với giá dầu, tuy nhiên, như Kemp đã lưu ý trong một bài báo đó, rất nhiều nhà giao dịch dầu vẫn đặt cược giá lên cho năm 2020, mặc dù có một số dự báo sẽ gây ra sự bi quan, với IEA, OPEC và EIA đều dự báo sự tăng trưởng mạnh mẽ trong sản xuất dầu của Mỹ sẽ gây sức ép đến sự cân bằng toàn cầu giữa cung và cầu và đưa nó vào tình trạng dư thừa.
Tuy nhiên, dường như nhiều người đang đặt cược phản đối lại những dự báo này, hy vọng những tác động của lệnh trừng phạt của Mỹ đối với Venezuela và Iran sẽ tiếp tục có tác động hạn chế đến nguồn cung trong khi giá thấp liên tục làm chậm lại sự tăng trưởng trong sản xuất đá phiến của Mỹ.
Chúng ta đã nhìn thấy sự chậm lại trong sản xuất đá phiến của Mỹ khi WTI ở dưới mức 60 đô la một thùng.
Kỳ vọng nguồn cung thắt chặt dẫn đến giá cao hơn không phải là mới. Nó đã xuất hiện được một thời gian, nhưng nguồn cung vẫn chưa đủ hiếm để đẩy giá cao hơn đáng kể. Cũng không chắc điều này sẽ xảy ra: các nhà nhập khẩu lớn đã trở nên nhạy cảm trước sự biến động giá và một số trong đó, đặc biệt là Trung Quốc, đã tận dụng lúc giá dầu thấp hơn để lấp đầy kho của mình, vì vậy họ có thể ngừng mua nếu giá trở nên cao một cách khó chịu. Điều này sẽ làm cho giá giảm trở lại.
Trong bối cảnh này, bất kỳ sự phục hồi nào về nhu cầu trong năm tới đều có khả năng là sự phản hồi với mức giá thấp hơn, miễn là chúng xuống đủ thấp. Tuy nhiên, các bản tin về việc gia hạn cắt giảm của OPEC + làm cho điều này khó xảy ra, trừ khi các nhà giao dịch tính đến việc gia hạn cắt giảm. Nó đã xảy ra trước khi có cắt giảm của OPEC, khiến giá giảm thay vì là tăng.
Nguồn tin: xangdau.net