Sản lượng dầu ở Bắc Slope đã bị suy giảm trong một số năm, với năm nay được coi là tồi tệ nhất kể từ khi bắt đầu hoạt động đường ống này vào năm 1977, và chính phủ Alaska hiện đang chìm trong nợ nần từ những khoản nợ thuế dầu khí mà không còn mang lại dòng tiền rất cần thiết cho nền kinh tế đang gặp khó khăn của bang này. Vậy tại sao trên Trái đất lại có một trong những người đàn ông giàu nhất thế giới đang quay trở lại với Texas và bỏ tiền vào dầu Alaska?
Tỷ phú tự thân và nhà kinh doanh dầu mỏ Texas -Jeffery Hildebrand đã tạo dựng sự nghiệp đầu tư và cải tạo các mỏ dầu khí cũ và tránh xa mọi sự cường điệu đá phiến vốn đã bùng nổ và hiện giờ dường như đang bên bờ vực phá sản tại quê nhà của ông- lưu vực Permian. Bây giờ, khi sự bùng nổ của đá phiến ở West Texan chậm lại và một khi Lưu vực Permian nóng một thời trở thành “chất độc” trong giới đầu tư, thì Hildebrand đã chuyển sang biên giới tiếp theo của ông ở Last Frontier.
Cựu chiến binh ngành dầu mỏ đang tiến tới mặt trận lớn tiếp theo của mình ở Alaska, nơi Công ty Năng lượng Hilcorp của ông đang mua các giếng dầu và đường ống cũ bị tống khứ với giá ưu đãi từ BP Plc. Gã khổng lồ của Anh đang rời Alaska sau khi hoạt động ở đó 60 năm, cuối cùng đã chấp nhận đầu hàng về cái mà họ nói là không còn là một khoản đầu tư cạnh tranh nữa.
Công ty năng lượng Hilcorp của Hildebrand đã mua 5,6 tỷ đô la trị giá cổ phần và cơ sở hạ tầng của BP ở Alaska mặc dù thực tế là các giếng Alaska đều đã cạn kiệt sau nhiều năm suy giảm nghiêm trọng khi công ty đuổi theo sản xuất đá phiến phát triển nhanh đã làm thay đổi thị trường năng lượng toàn cầu trong thập kỷ qua, như Bloomberg đã đưa tin.
Nhưng điều mà một công ty (BP) coi là một hố tiền không cạnh tranh, thì ít nhất trong mắt của Hildebrand, chỉ đơn giản là một thị trường của người mua đặc biệt hấp dẫn. “Hilcorp là người duy nhất theo chiến lược đi ngược chu kỳ, cố có được những mỏ dầu mà các công ty đại chúng đang bán với mức giá khá hấp dẫn”, Andrew Dittmar, một nhà phân tích cấp cao tại Enverus (một công ty dịch vụ dữ liệu mỏ dầu có trụ sở tại Texas trước đây gọi là Khoaninfo), được Bloomberg dẫn lời sau một cuộc phỏng vấn qua điện thoại. “Chúng sẽ tạo ra dòng tiền trong nhiều thập kỷ”.
Tuy 5,6 tỷ đô la là một khoản tiền khổng lồ, nhưng nó ít hơn 4 lần dòng tiền mặt hàng năm của các tài sản này thu về, có nghĩa là Hilcorp có thể sẽ kiếm lại số tiền đó nhanh chóng. Tuy nhiên, ngay cả khi các giếng dầu Alaska tiếp tục giảm, nhưng chúng sẽ giảm với tốc độ chậm hơn nhiều so với các giếng đá phiến mà các nhà đầu tư đã rót hàng trăm tỷ đô la trong những năm gần đây. Nếu so sánh, 5,6 tỷ đô la là một khoản tiền không đáng kể, nhưng được đảm bảo để có được sự hoàn vốn cho khoản đầu tư của Hilcorp.
Các giếng đá phiến rất hấp dẫn nhờ khối lượng dầu phun ra ngay từ khi bắt đầu sản xuất, nhưng chúng suy giảm cực kỳ nhanh, dẫn đến sự chậm lại như hiện tại chúng ta đang chứng kiến ở Lưu vực Permian. “Các giếng đá phiến mất tới 70% sản lượng trong năm đầu tiên, có nghĩa là các công ty thăm dò phải liên tục đổ tiền vào hoạt động khoan nhiều hơn để duy trì sản xuất Bloomberg đưa tin. “Ngược lại, một khi đi vào hoạt động, các giếng truyền thống chỉ mất 5% mỗi năm, mang lại triển vọng sản xuất vững chắc hơn nhiều”.
Mặc dù dầu đá phiến có khả năng sinh lợi cao hơn nhiều trong thời gian ngắn, nhưng mức sản xuất và tỷ suất lợi nhuận của chúng là hoàn toàn không bền vững. Nhìn vào sự khác biệt giữa các giếng đá phiến và giếng truyền thống mang khiến ta liên tưởng tới rùa và thỏ - và tất cả chúng ta đều biết ai đã chiến thắng trong cuộc đua đó.
“Trong 5 năm qua, trong khi tất cả mọi hãng từ Exxon Mobil Corp. cho đến Concho Resources Inc. đều đã chi hàng tỷ đô la để có được một phần nhỏ trong sự bùng nổ đá phiến, thì Hilcorp đã mua tài sản ở New Mexico, Wyoming và các mỏ dầu khác ở Alaska”, Bloomberg cho biết. Mặc dù đó không phải là chiến lược phổ biến nhất, nhưng đó chắc chắn là thương hiệu làm nên Hildebrand.
Nguồn tin: xangdau.net