Libya lần đầu tiên có một chính phủ thống nhất trong hơn một thập kỷ nội chiến. Nước này cũng đang bơm ra 1,3 triệu thùng dầu mỗi ngày và có kế hoạch tăng con số này lên 2,1 triệu thùng/ngày trong vòng 4 năm tới. Có thể nói, Libya là thành viên kỳ quặc trong thỏa thuận cắt giảm sản lượng của OPEC, vốn được miễn trừ vì tình hình chính trị bất ổn. Giờ đây, chính họ lại có thể làm phá hỏng các nỗ lực kiểm soát giá của tổ chức này.
Chính phủ lâm thời mới của Libya nắm giữ trữ lượng dầu mỏ lớn nhất ở châu Phi đã tuyên thệ nhậm chức hôm thứ Hai. Với điều này, hy vọng rằng Libya cuối cùng có thể bắt đầu nhiệm vụ trở lại bình thường sau nhiều năm xung đột đã làm tê liệt nền kinh tế và khiến nước này hoàn toàn phụ thuộc vào nguồn thu từ dầu mỏ. Với mức độ phụ thuộc này, sự trở lại bình thường chắc chắn sẽ liên quan đến việc tăng sản lượng dầu.
Chủ tịch Tập đoàn Dầu khí Quốc gia gần đây đã nói với hãng tin Bloomberg trong một cuộc phỏng vấn rằng có kế hoạch tăng tốc độ sản xuất hiện tại lên 1,45 triệu thùng/ngày vào cuối năm, tiếp tục lên 1,6 triệu thùng/ngày vào năm 2022 và 2,1 triệu thùng/ngày trong 4 năm.
Giờ đây, việc tăng thêm 150.000 thùng/ngày vào cuối năm không có khả năng ảnh hưởng đến giá dầu hoặc can thiệp nhiều vào kế hoạch giữ giá dầu cao hơn của OPEC +. Tuy nhiên, điều này sẽ đúng nếu dự báo nhu cầu trong nửa cuối năm là chính xác và nếu Ả Rập Xê Út tiếp tục cắt giảm thêm 1 triệu thùng/ngày mà tháng trước đã, dẫn đến tổng cắt giảm của OPEC thấp hơn 650.000 thùng/ngày so với tổng sản lượng tháng 1.
Nhưng có một vấn đề trong việc tính toán tổng số của OPEC. Tổng sản lượng của tháng Hai, ở mức 24,85 triệu thùng/ngày, thực sự thấp hơn 650.000 thùng/ngày so với tháng 01. Nhưng điều đó không có nghĩa là tất cả mọi người đều cắt giảm nhiều hơn. Ngược lại, tất cả ba thành viên OPEC được miễn cắt giảm sản lượng, bao gồm Libya, Iran, và thậm chí cả Venezuela, đều tăng sản. Ngay cả Nigeria đã bơm nhiều hơn vào tháng Hai bất chấp các nghĩa vụ theo thỏa thuận OPEC +.
OPEC đang ở trong một sự cân bằng mong manh giữa phe diều hâu và bồ câu, những người muốn có thị phần hơn là giá cao. Sự chia rẽ nội bộ trong nhóm không có gì là bí mật. Cho đến nay, bộ ba nhà sản xuất được miễn trừ không phải là nhân tố lớn trong bất kỳ quyết định sản xuất nào: cả ba quốc gia đều gặp khó khăn đến mức không thành vấn đề khi bất ngờ tăng sản xuất. Xét cho cùng, thì đây là lý do họ được miễn trừ. Nhưng giờ đây, Libya có thể tăng thêm 300.000 thùng/ngày vào tổng sản lượng của OPEC trong vòng một năm — hoặc nhiều hơn nếu nước này có thể xoay sở. Libya rất cần những nguồn thu từ dầu mỏ. Và Ả Rập Xê Út không thể tiếp tục cắt giảm 1 triệu thùng/ngày khỏi sản lượng của mình mãi mãi.
Bộ trưởng Ngoại giao Ả Rập Xê Út, Faisal bin Farhan, gần đây đã nói với truyền thông rằng điều mà OPEC muốn là một mức giá “hợp lý” đối với dầu thô của họ. Mức giá hợp lý này chắc chắn cao hơn mức mà những nước tiêu thụ dầu OPEC lớn nhất thế giới mong muốn. Ấn Độ, quốc gia tiêu thụ dầu lớn thứ ba thế giới, đã nhiều lần kêu gọi OPEC ngừng cắt giảm sản lượng và để giá giảm. Trong khi đó, họ đã bắt đầu tìm kiếm các lựa chọn thay thế cho dầu Trung Đông. Trung Quốc đã đổ đầy dầu thô vào các bể chứa của mình và không cần phải tiếp tục mua với mức giá cao kỷ lục. Châu Âu và Mỹ hiện đang đối mặt với những vấn đề khác - cụ thể là đại dịch đang tiếp diễn – lấn át cả nỗi lo của họ về dầu.
Giá cả cũng mong manh như sự đồng thuận của OPEC về sản lượng vì đại dịch và sự không chắc chắn rằng nhu cầu sẽ cải thiện nhanh như OPEC hy vọng. Nhóm này đã làm được những gì có thể làm trong việc kiểm soát nguồn cung, nhưng anh chỉ có thể làm được rất nhiều điều ở một phía của phương trình cơ bản. Ấn Độ (một lần nữa) đã cảnh báo rằng sự phục hồi kinh tế của họ sẽ gặp trở ngại do giá dầu phục hồi. Mỹ đang chuẩn bị ứng phó với đợt tăng giá xăng vào mùa hè này và gói kích thích kinh tế sẽ không kéo dài mãi mãi. Mặc dù tuyên bố từ các quan chức OPEC + rằng thị trường dầu đang tái cân bằng, nhưng đó là một sự cân bằng bấp bênh đầy lo lắng.
Công bằng mà nói, ít người tin rằng Libya có những gì cần thiết để đảm bảo hòa bình lâu dài để sản lượng dầu của nước này có thể tiếp tục tăng trưởng, từ đó làm ảnh hưởng đến giá dầu toàn cầu. Đã có quá nhiều ví dụ ngược lại, với các cuộc xung đột chính trị luôn nhắm vào các mỏ dầu hoặc sử dụng cơ sở hạ tầng làm vũ khí trong các cuộc tranh chấp giữa các phe phái. Và sau đó là câu hỏi về việc sửa chữa - rất cần thiết sau nhiều năm bị lãng quên. Sanalla của công ty dầu khí quốc gia NOC đã ước địnhh tăng trưởng sản lượng dầu của Libya dựa trên việc giải phóng ngân sách của chính phủ mà NOC cần để thực hiện những sửa chữa đó và đảm bảo dầu sẽ chảy liên tục đến các cảng xuất khẩu.
Tuy nhiên, khi nói đến tăng trưởng sản lượng dầu bền vững, Libya gần đây đã chứng minh rằng miễn là có sự quyết tâm thì ắt sẽ làm được. Từ mức dưới 100.000 thùng/ngày vào tháng 9, quốc gia này đã cố gắng tăng sản lượng dầu trung bình hàng ngày lên hơn 1 triệu thùng vào cuối năm nay. Đó là mức tăng hơn một triệu thùng mỗi ngày chỉ trong vòng ba tháng — một tỷ lệ phục hồi rất đáng nể. Và một mối đe dọa thực sự đối với OPEC vẫn chưa được nhìn thấy hoàn toàn. Khi nói đến điều này, Ả Rập Xê Út có thể nhận thấy rằng họ cần phải giữ quyền kiểm soát đơn phương đối với sản xuất của mình, bên cạnh việc cắt giảm theo OPEC + để giữ giá ở mức hiện tại.
Nguồn tin: xangdau.net