Brent đã có được một số động lực tăng trong khi giá WTI cho thấy một chút sự do dự.
Sự khác biệt trong biến động giá của hai chuẩn dầu phản ánh một sự khác biệt nhỏ về các nguyên tắc cơ bản giữa Mỹ và phần còn lại của thế giới. Đá phiến của Mỹ tiếp tục tăng trưởng với tốc độ chóng mặt, với sản lượng đạt 12,1 triệu thùng mỗi ngày, tăng gần 600.000 thùng mỗi ngày so với mức tháng Mười. EIA gần đây đã điều chỉnh nâng dự báo cho sản lượng của Mỹ lên 12,4 triệu thùng/ngày trong năm nay, tăng so với mức 12,1 triệu thùng/ngày trước đó mà cơ quan này đã dự báo cho năm 2019.
Nhiều công ty đá phiến của Mỹ đang có dấu hiệu suy yếu, chật vật để kiếm lợi nhuận và cắt giảm chi tiêu trước áp lực của nhà đầu tư. Nhưng tăng trưởng sản xuất vẫn tiếp tục, phần nhiều trong số đó ngày càng dẫn đầu bởi các ông lớn trong ngành. Trong Báo cáo Năng suất Khoan gần đây nhất của EIA, cơ quan này dự kiến các lưu vực đá phiến lớn của Mỹ sẽ tăng thêm 84.000 thùng/ngày vào tháng 3.
Đúng là như thế, có một độ trễ giữa những biến động giá lớn và ảnh hưởng đến số lượng giàn khoan, hoạt động khoan và cuối cùng là sản xuất. Vì vậy, có thể xảy ra trường hợp tăng trưởng sản lượng chậm lại khi năm này trôi qua. Số lượng giàn khoan đã chững lại; một sự chậm lại trong sản xuất là hoàn toàn có thể trong những tuần và tháng tới.
Nhưng cho đến nay những con số sản xuất tiếp tục gây bất ngờ, đè nặng lên thị trường dầu mỏ. Mới trong tuần này, EIA đã báo cáo một sự tăng vọt bất ngờ trong tồn kho dầu thô với thêm 7 triệu thùng. Một phần cho sự bất thường đó là do sự phục hồi của hàng nhập khẩu sau khi giảm vào tuần trước đó. Tuy nhiên, sản xuất vẫn tiếp tục tăng.
Trong khi đó, việc cắt giảm của OPEC + đang thắt chặt điều kiện thị trường dầu mỏ trên toàn thế giới. Nhóm này đã lấy hơn 1,2 triệu thùng/ngày ra khỏi thị trường và Ả Rập Xê Út sẽ cắt nhiều hơn nữa, nhằm mục đích hạ sản lượng xuống 9,8 triệu thùng/ngày trong tháng này, tức là dưới mức trần yêu cầu 0,5 triệu thùng/ngày.
Kết quả là, thị trường được cung cấp tốt ở Mỹ, nhưng lại thắt chặt hơn ở nơi khác. Điều này đã biến khoảng cách giá giữa Brent và WTI nới rộng lên 10 USD mỗi thùng, tăng từ mức 6 - 8 USD mỗi thùng hồi tháng 01. Sự khác biệt trong điều kiện thị trường cũng đã bộc lộ trong một số diễn biến giao dịch kỳ quái.
Bloomberg đưa tin hồi tháng Hai rằng một loạt các tàu siêu tốc đang vận chuyển dầu từ Mỹ đến Châu Á, nhưng sau đó quay trở về tàu trống, không chở theo gì ngoài nước biển để ổn định. Các chủ hàng đang bị tổn thất lớn về tài chính khi không đưa dầu từ Trung Đông trở lại Mỹ, nhưng điều kiện nguồn cung cho tuyến đường đó rất hạn chế, trong khi có hàng tấn thùng dầu cần được chuyển từ Mỹ đến châu Á. Và những thùng dầu đó được định giá theo chuẩn WTI thấp hơn, do đó, có một chút chênh lệch đang diễn ra, với dầu rẻ hơn của Mỹ đang hướng về phía đông.
“Điều dẫn tới chuyện này là thị trường dầu Mỹ đang trông có vẻ khá bi quan với sản lượng trong nước ước tính có xu hướng cao hơn, và tồn kho dầu liên tục tăng mà chúng ta đã nhìn thấy trong vài tuần qua”, Warren Patterson, người đứng đầu bộ phận chiến lược hàng hóa tại ING Bank NV ở Amsterdam, nói với Bloomberg vào tháng Hai. “Đồng thời, việc cắt giảm của OPEC đang hỗ trợ các loại dầu quốc tế như Brent, tạo ra động lực xuất khẩu”.
Những gián đoạn bất ngờ ở Iran và Venezuela đang phóng đại xu hướng này. “Brent đang tiếp tục hưởng lợi từ việc cắt giảm sản lượng của OPEC + và việc ngừng cung cấp không tự nguyện ở Venezuela và Iran. Một sự gia tăng bất ngờ rõ rệt trong tồn kho dầu thô của Mỹ cũng không thể tạo ra bất kỳ áp lực đáng kể nào đối với giá”, Commerzbank viết trong một lưu ý ngày 7 tháng 3. “Trên thực tế, Brent thậm chí đã tăng lên hơn 66 đô la một thùng một lần nữa vào tối thứ Tư. WTI đang tụt lại phía sau một chút, làm nới rộng khoảng cách về giá chỉ còn 10 đô la một thùng một lần nữa”.
Đáng chú ý, chênh lệch về giá giữa WTI tại Cushing và giá cả ở Midland, Texas, trung tâm của Permian vừa mới biến mất hoàn toàn. Năm ngoái, giá dầu Permian được giao dịch ở mức chênh lệch giảm 20 USD/thùng tại điểm rộng nhất của nó, do những hạn chế về đường ống. Nhưng mức chênh lệch giảm này gần đây đã xuống 0, “nhờ vào việc bổ sung đường ống Sunrise hồi tháng 11 năm 2018 và thông báo chuyển đổi đường ống dẫn khí lỏng tự nhiên Seminole để vận chuyển dầu thô vào cuối tháng 2 năm 2019”, theo Dallas Fed.
Khối lượng xuất khẩu dầu nhiều hơn của Mỹ cũng sẽ làm giảm đi sự khác biệt giữa WTI và Brent. Xuất khẩu nhiều hơn được lên kế hoạch cho bờ biển Texas. Nhưng điều đó sẽ mất thời gian. Tạm thời, sản lượng đá phiến của Mỹ tăng mạnh vào thời điểm OPEC + đang giữ nguồn cung ngoài thị trường, đã làm nới rộng giá giữa hai chuẩn dầu.
Nguồn tin: xangdau.net