Gần 2 tháng sau Năm mới và giá dầu đã có một bước ngoặt đáng chú ý, phục hồi gần một nửa mức sụt giảm từ quý cuối cùng của năm 2018, thời điểm giá giảm gần 35%. Dầu thô Brent, chuẩn quốc tế, tăng khoảng 23% cho đến nay trong năm 2019 ở mức 66 USD/thùng, đã có mức tăng tốt nhất trong tháng 1, trong gần ba năm. Dầu thô nhẹ của Mỹ, West Texas Intermediate (WTI), đã tăng gần 25% từ đầu năm đến nay lên tới gần 57 USD/bbl.
Giá dầu đã trải quan giai đoạn tăng giá kể từ cuối tháng 12, chủ yếu dựa vào cam kết của OPEC và các đối tác thỏa thuận Vienna để làm giảm nguồn cung dư thừa khỏi thị trường.
Các yếu tố rủi ro địa chính trị cũng đã phát huy tác dụng từ phía cung. Việc áp dụng các biện pháp trừng phạt của Mỹ đối với Venezuela vào tháng 1, thêm vào thời điểm sắp hết hạn của lệnh miễn trừ trừng phạt 180 ngày của Mỹ đối với Iran vào tháng 5 và việc phân bổ dầu thô tại Canada do tắc nghẽn đường ống, đã củng cố các đồn đoán về việc thắt chặt thị trường dầu thô, đặc biệt là dầu thô nặng chua.
Về phía nhu cầu dầu, triển vọng trong sáu đến mười hai tháng tới cũng hỗ trợ. Cơ quan Năng lượng Quốc tế (IEA) dự kiến nhu cầu dầu toàn cầu trong năm 2019 sẽ tăng 1,4 triệu thùng/ngày lên 100,6 triệu thùng/ngày. Mức tăng năm 2018 là 1,3 triệu thùng/ngày. Trong dự báo của mình, IEA trích dẫn sự khởi đầu của các dự án hóa dầu ở Mỹ và Trung Quốc và giá dầu Q4/2018 thấp hơn là tích cực cho tăng trưởng nhu cầu dầu. Nhiệt độ lạnh hơn trong mùa đông ở bán cầu bắc chắc chắn cũng sẽ hỗ trợ, ít nhất là trong Q1/2019.
Triển vọng nhu cầu dầu tương đối lành mạnh được đưa ra bất chấp dự báo tăng trưởng kinh tế toàn cầu yếu hơn trong năm nay của Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF). Quỹ này gần đây đã hạ ước tính tăng trưởng toàn cầu năm 2019 là 0,2% xuống còn 3,5% do sản lượng của Eurozone và Trung Quốc ít mạnh mẽ hơn, điều kiện tiền tệ thắt chặt hơn và khả năng quan hệ thương mại Trung Quốc – Mỹ xấu đi. Tuy nhiên, về cuộc chiến thương mại, thì các thị trường dầu mỏ dường như đang áp dụng một thái độ ít báo động hơn, mặc dù có những giọng điệu lúc mạnh mẽ lúc ôn hòa trong các cuộc thảo luận thương mại này, căng thẳng có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Sự thay đổi về triển vọng đặc biệt rõ ràng trên thị trường kỳ hạn, trong hai tháng qua, đường cong tương lai Brent đã chuyển từ cấu trúc contango, trong đó giá giao dầu thô ngắn hạn (hoặc giao ngay) thấp hơn giá giao hàng xa hơn, thành ngược lại, cấu trúc backwardation. Ở đây, giá giao hàng ngay (M1) cao hơn giá giao hàng trong mười hai tháng (M12), ví dụ, một dấu hiệu cho thấy thị trường đang ngày càng thắt chặt hơn.
Các quỹ phòng hộ và nhà đầu cơ cũng đang quay trở lại thị trường dầu. Vị thế ròng của các nhà quản lý tiền cho Brent, chênh lệch giữa các cược mà Brent sẽ tăng (dài) và cược rằng giá dầu sẽ giảm (ngắn), đã tăng liên tiếp mỗi tuần trong năm 2019 cho đến nay lên đến 266.057 hợp đồng tương lai và tùy chọn tính đến ngày 12 tháng 2. Có nhiều gần gấp sáu lần hợp đồng dài so với hợp đồng ngắn, hầu hết thị trường đã lạc quan tăng giá kể từ tháng 10 năm ngoái.
Tình hình hiện tại trái ngược hoàn toàn với tình hình trong nửa cuối năm 2018, khi nguồn cung dầu tăng nhanh ít nhất gấp đôi so với nhu cầu dầu, dẫn đến sự gia tăng trích trữ trong các kho dự trữ dầu toàn cầu. Trong bối cảnh l đá phiến của Mỹ không ngừng tăng, các nhà sản xuất dầu đã tăng sản lượng để bù đắp cho tổn thất nguồn cung của Venezuela và Iran, để mất cảnh giác khi chính quyền Trump, lo ngại về giá dầu cao hơn trước bầu cữ giữa nhiệm kỳ của Mỹ, cấp các quyền miễn trừ trừng phạt cho các nhà nhập khẩu dầu thô lớn của Iran, do đó giảm thiểu thiệt hại về nguồn cung nghiêm trọng của Iran mà nhiều người đã dự đoán. Những tuey6n bố cứng rắn chống Iran đã khiến hầu hết mọi người kỳ vọng việc Mỹ áp dụng các biện pháp trừng phạt rất nghiêm khắc nhất.
Tuân thủ của OPEC + thoát khỏi một khởi đầu chậm chạp
Tổng sản lượng OPEC + trong tháng 1 đạt 44,75 triệu thùng/ngày, ngụ ý rằng nhóm này chỉ đạt được 66% mục tiêu giảm sản lượng 1,2 triệu thùng/ngày trong nửa đầu năm 2019. Tuy nhiên, mức này che dấu mức tuân thủ cao hơn đáng kể từ rất sớm trong thời hạn thỏa thuận tử phía các nhà sản xuất dầu lớn của như Saudi (130%) và Kuwait (117%) và ngoài OPEC Kazakhstan (135%) và Mexico (132%). Nga (18%) và Iraq (-11%) nổi bật trong số các nhà sản xuất lớn ít đạt được tiến bộ nhất, với sản lượng của Iraq thực sự tăng khi so sánh với mức tham chiếu cơ bản tháng 10.
Tuy nhiên, có mọi lý do để tin rằng, giống như thỏa thuận Vienna năm 2016, thỏa thuận OPEC + hiện tại sẽ đạt được mục tiêu trong vài tháng tới. Saudi, đặc biệt, dường như quyết tâm khôi phục giá về mức mà vương quốc này có thể xem là phạm vi cân bằng phù hợp nhất trong thời đại đá phiến của Mỹ, khoảng 65-75 USD/thùng. Mức này gần với mức giá dầu hòa vốn tài chính của vương quốc và không quá cao để làm giảm nhu cầu dầu. Al-Falih của Saudi phát tín hiệu rằng nước này đã sẵn sàng cắt giảm sau hơn mức ngạch yêu cầu của OPEC + và giảm sản lượng hơn nữa từ 10,2 triệu thùng/ngày xuống 9,8 triệu thùng/ngày vào tháng 3, thấp hơn 500.000 thùng/ngày so với hạn ngạch mục tiêu. Hơn nữa, nhận thấy được tầm ảnh hưởng quá lớn của dữ liệu Mỹ đối với nhận thức về thị trường dầu mỏ, Saudi bắt đầu cắt giảm xuất khẩu dầu thô sang thị trường Mỹ, nơi mỗi thùng không được tinh chế sẽ bổ sung vào mức tồn kho dầu thô được theo dõi sát. Sao này. Câu hỏi đặt ra là liệu điều đó có đủ để đưa thị trường cân bằng và đảo ngược tăng tích trữ dầu thô toàn cầu trong bối cảnh sản xuất đá phiến của Mỹ đang phát triển?
Nguồn cung của Mỹ và ngoài OPEC tiếp tục tăng trong năm 2019
Sản lượng dầu thô của Mỹ dự kiến sẽ tăng trong năm 2019 với mức tăng lên tới 1,5 triệu thùng/ngày lên 12,4 triệu thùng/ngày, đã có tăng mức đáng kinh ngạc là 1,6 triệu thùng/ngày (19%/năm) trong năm 2018 để đạt 10,9 triệu thùng/ngày, theo Cơ quan Thông tin Năng lượng Mỹ (EIA).
Do đó, chỉ riêng tăng trưởng 1,5 triệu thùng/ngày trong sản lượng dầu thô của Mỹ trong năm 2019, cũng đủ vượt xa mức 1,2 triệu thùng/ngày mà OPEC + đang điều phối cắt giảm. Và mặc dù IEA không quá tích cực trong ước tính tăng trưởng sản xuất dầu thô của Mỹ năm 2019, nhưng cơ quan này đặt mức tăng trưởng nguồn cung ngoài OPEC vào khoảng 1,3 triệu thùng/ngày trong năm 2019 - vẫn cao hơn mức cắt giảm của OPEC +. Trước vấn đề này, IEA đã điều chỉnh giảm khối lượng dầu thô OPEC cần để đáp ứng nhu cầu, còn 30,65 triệu thùng/ngày vào năm 2019. Giả sử OPEC đạt được 100% tuân thủ vào cuối quý 1 năm 2019 và duy trì mức đó cho đến cuối năm 2019, ước tính rằng sản lượng từ nhóm của nhà sản xuất sẽ cao hơn khoảng 100 thùng/ngày so với ước tính của IEA ở mức 30,75 triệu thùng/ngày. Đáng chú ý, điều này giả định rằng không có sự sụt giảm nào nữa trong sản xuất của Venezuela và Iran, điều này rất khó xảy ra theo quan điểm của chúng tôi do sự suy giảm cấu trúc và các biện pháp trừng phạt của Mỹ trước đây và khả năng cao là các biện pháp miễn trừ trừng phạt của Mỹ sẽ không được gia hạn. Do đó, việc mức tăng tồn kho dầu thô có thể bị giới hạn ở mức trung bình 0,1 triệu thùng/ngày trong năm 2019.
Kịch bản này cũng không xem xét mức giảm thêm của Saudi Arabia, như đã đề cập ở trên, dường như là có khả năng, và không có sự phân biệt giữa nhu cầu đối với dầu nặng và dầu nhẹ trong năm nay. Giá dầu thô đang gia tăng trong bối cảnh thiếu hụt nguồn cung.
Với các nhà máy lọc dầu chủ yếu được thiết kế nhằm tối đa hóa các sản phẩm dầu mỏ được chế biến từ các loại dầu chua nặng hơn, của một loạt các loại dầu do OPEC cung cấp và không phải là các loại ngọt nhẹ được cung cấp từ đá phiến Mỹ, vấn đề về loại dầu thô có sẵn trên thị trường dầu mỏ đã xuất hiện. Trong bối cảnh nguồn cung OPEC bị cắt giảm, các lệnh cấm áp đặt lên Venezuela và Iran và và ngừng hoạt động ở Canada, nguồn cung dầu thô nặng đã bị giảm đáng kể. Áp lực lên giá dầu thô đã tăng lên, có thể thấy trong sự chênh lệch hẹp giữa Brent (nhẹ, ngọt) và Dubai và Dầu thô Xuất khẩu Kuwait (KEC), cả hai đều nặng hơn và chua hơn. Trong vài tháng qua, các loại dầu này đã giao dịch ở mức chênh lệch tăng so với Brent.
Thị trường thắt chặt hơn là có thể
Động lực thị trường hiện tại gợi ý rằng một khi nguồn cung dư thừa từ nữa cuối năm 2018 được giải quyết, cung và cầu toàn cầu có thể cân bằng vào giữa năm 2019. Sự cân bằng của rủi ro giá dầu, chúng tôi tin rằng, sẽ tăng lên, ít nhất là trong nửa đầu năm nay. Tất nhiên, bất kỳ các biến số nào cũng có thể xuất hiện hoặc biến mất có thể đẩy giá xuống. Tăng trưởng nhu cầu toàn cầu có thể gây được ấn tượng, ví dụ, có lẽ bị ảnh hưởng bởi tăng trưởng kinh tế thị trường mới nổi yếu hơn mong đợi và giải quyết tranh chấp thuế quan giữa Mỹ và Trung Quốc tiếp tục. Nguồn cung của Mỹ và ngoài OPEC cũng có thể tăng mạnh hơn dự kiến, trong khi OPEC+ có thể không đạt được mục tiêu cắt giảm sản lượng, với Nga có lẽ sẽ không còn mặn mà với thỏa thuận. Và sau đó, Mỹ có thể gia hạn miễn trừ trừng phạt Iran thêm sáu tháng nữa. Thị trường nên chuẩn bị cho tình huống biến động sẽ xảy ra trong mọi trường hợp.
Nguồn: xangdau.net