Nếu có má»™t con số quyết định được váºn mệnh kinh tế thế giá»›i, Ä‘ó chính là giá dầu. Cứ trước má»—i đợt suy thoái trên bình diện toàn cầu kể từ sau năm 1970, giá dầu ít nhất phải tăng gấp Ä‘ôi, và cứ má»—i lần giảm phân ná»a và duy trì Ä‘à này liên tục trong 6 tháng hoặc hÆ¡n, thế giá»›i lại táºn hưởng tốc độ tăng trưởng kinh tế Ä‘áng nể.
Má»™t giàn khoan dầu ở Mỹ
Có thể bạn quan tâm
Từ 100 USD giảm con 50 USD/thùng, giá dầu hiện lÆ¡ lá»ng Ä‘úng ngay mức then chốt cá»§a nó. Do váºy, liệu chúng ta có nên chỠđợi ngưỡng 50 USD/thùng sẽ là mức giá sàn hoặc giá trần cho biên độ giao dịch má»›i cá»§a giá dầu?
Hầu hết các nhà phân tích vẫn cho rằng 50 USD là ngưỡng sàn, hoặc tháºm chí là bàn đạp cá»§a dầu, vì kỳ vá»ng giá dầu sẽ tăng lên 70 hoặc 80 USD. Tuy nhiên, kinh tế há»c và lịch sá» cho thấy giá hiện nay nên được xem là mức sàn giá dầu có thể giảm đến 20 USD/thùng.
Mức sàn má»›i
Thị trưá»ng dầu luôn luôn được Ä‘ánh dấu bởi cuá»™c xung đột giữa sá»± độc quyá»n và cạnh tranh. Tuy nhiên, cái mà hầu hết các nhà bình luáºn phương Tây từ chối công nháºn chính là ngôi vô địch trong cuá»™c cạnh tranh hiện nay thuá»™c vỠẢ Ráºp Xê Út.
Vá» khía cạnh lịch sá», đặc biệt lịch sá» cá»§a giá dầu Ä‘ã Ä‘iá»u chỉnh theo lạm phát từ năm 1974, khi OPEC lần đầu tiên trá»—i dáºy. Sá»± kiện Ä‘ó Ä‘ã cho thấy rõ ràng hai chế độ niêm yết giá khác nhau. Từ năm 1974 - 1985, giá dầu tiêu chuẩn Mỹ dao động trong ngưỡng từ 50 đến 120 USD/thùng (tính theo giá trị tiá»n tệ hiện nay). Từ năm 1986 - 2004, nó lá»t vào ngưỡng từ 20 đến 50 USD (ngoại trừ 2 giai Ä‘oạn bất thưá»ng ngắn ngá»§i rÆ¡i vào thá»i Ä‘iểm Iraq tràn quân vào Kuwait năm 1990 và Nga phá giá tiá»n tệ năm 1998). Từ năm 2005 - 2014, dầu má»™t lần nữa được giao dịch ở ngưỡng từ 50 đến 120 USD, trừ 2 đợt tăng mạnh đột ngá»™t trong giai Ä‘oạn khá»§ng hoảng tài chính 2008 - 2009.
Nói má»™t cách khác, biên độ giao dịch trong 10 năm qua tương tá»± như tình trạng xảy ra vào tháºp niên đầu tiên cá»§a thá»i đại OPEC, trong khi giai Ä‘oạn từ năm 1986 - 2004 đại diện cho má»™t cÆ¡ chế hoàn toàn khác biệt. Sá»± khác biệt giữa hai cÆ¡ chế này là do sá»± suy sụp quyá»n lá»±c cá»§a OPEC vào năm 1985 (bị tác động từ sá»± phát triển ngành dầu khí ở biển Bắc và Alaska) khiến thế giá»›i chuyển từ giai Ä‘oạn độc quyá»n vá» giá dầu sang giai Ä‘oạn cạnh tranh. Nhưng thị trưá»ng cạnh tranh Ä‘ã chấm dứt vào năm 2005, khi nhu cầu mãnh liệt từ Trung Quốc tạm thá»i gây nên tình trạng thiếu hụt dầu trên toàn cầu. Diá»…n biến trên cho thấy 50 USD có thể là ranh giá»›i tiá»m năng giữa chế độ giá dầu độc quyá»n vá»›i giá cạnh tranh.
Trong má»™t thị trưá»ng cạnh tranh, giá cả nên tương đương vá»›i chi phí biên. Theo Ä‘ó, giá dầu sẽ phản ánh các chi phí mà má»™t nhà cung cấp hiệu quả buá»™c phải thu lại để sản xuất thùng dầu cuối cùng nhằm Ä‘áp ứng nhu cầu cá»§a thế giá»›i. Ngược lại, trong cÆ¡ chế giá độc quyá»n, nhà cung cấp độc quyá»n có thể chá»n mức giá cao hÆ¡n nhiá»u so vá»›i chi phí biên, và kế đến giá»›i hạn mức sản xuất để đảm bảo cung không bao giỠđược vượt cầu.
Chiến lược cá»§a Ả Ráºp Xê út
Cho đến mùa hè năm ngoái, dầu vẫn được giao dịch theo cÆ¡ chế giá độc quyá»n, bởi vì Ả Ráºp Xê Út trở thành má»™t “nhà cung cấp chi phối”, hạn chế nguồn cung khi vượt cầu. Thế nhưng, cÆ¡ chế này tạo ra sá»± khích lệ mạnh mẽ cho các nhà sản xuất dầu khác, đặc biệt ở Mỹ và Canada, để nhanh chóng tăng mạnh sản lượng. Bất chấp chuyện phải đối đầu vá»›i chi phí sản xuất cao hÆ¡n nhiá»u, các nhà kinh doanh dầu khí Ä‘á phiến Bắc Mỹ có thể tạo ra lợi nhuáºn khổng lồ, nhá» vào sá»± bảo đảm giá dầu từ Ả Ráºp Xê Út.
Tuy nhiên, Ả Ráºp Xê Út chỉ có thể duy trì mức giá cao bằng cách giảm sản lượng cá»§a chính mình để tạo không gian cho thị trưá»ng thế giá»›i dung nạp thêm sản lượng dầu ngày càng gia tăng cá»§a Mỹ. Nhưng đến mùa thu năm ngoái, các nhà lãnh đạo Ả Ráºp Xê Út Ä‘ã thấy Ä‘ây là thất sách. Những thế lá»±c thống trị thị trưá»ng dầu Trung Äông giá» Ä‘ây quyết định láºt lại thế cá» thua. Cách duy nhất mà OPEC có thể khôi phục, hoặc tháºm chí duy trì được thị phần là phải đẩy giá dầu xuống mức mà các nhà sản xuất Mỹ buá»™c phải cắt giảm mạnh sản lượng để cân bằng cung - cầu thế giá»›i. Nói ngắn gá»n, Ả Ráºp Xê Út buá»™c phải chấm dứt vai trò “nhà sản xuất chi phối” và đầy các đồng nghiệp sản xuất dầu khí Ä‘á phiến Mỹ vào thế chá»—.
Việc sản xuất dầu Ä‘á phiến có thể Ä‘óng cá»a rồi mở lại vá»›i chi phí thấp. Vì váºy, các Ä‘iá»u kiện cá»§a thị trưá»ng cạnh tranh sẽ áp đặt Ả Ráºp Xê Út và những nhà sản xuất dầu giá rẻ khác luôn phải hoạt động ở công suất tối Ä‘a. Tuy nhiên, giá»›i khai thác Mỹ trải nghiệm các chu kỳ bùng nổ - sụp đổ theo các thị trưá»ng tiêu dùng. Äó là Ä‘óng cá»a khi cầu thế giá»›i suy yếu hoặc xuất hiện các nguồn cung dầu giá rẻ khác từ Iraq, Libya, Iran hoặc Nga và gia tăng sản lượng trong giai Ä‘oạn kinh tế toàn cầu phát đạt, thá»i Ä‘iểm nguồn cầu vá» dầu đạt đỉnh Ä‘iểm.
Theo logic cạnh tranh này, chi phí biên cá»§a dầu Ä‘á phiến Mỹ sẽ trở thành ngưỡng trần cho giá dầu thế giá»›i, trong khi giá cá»§a các má» dầu truyá»n thống ở nÆ¡i khá hẻo lánh cá»§a OPEC và Nga có thể là mức sàn. Thá»±c tế, giá sản xuất dầu Ä‘á phiến ở Mỹ hấu hết ở ngưỡng 50 USD, trong khi giá hòa vốn cá»§a các má» dầu truyá»n thống thưá»ng vào khoảng 20 USD. Do Ä‘ó, biên độ giao dịch trong thế giá»›i má»›i cá»§a giá dầu cạnh tranh có thể là từ 20 đến 50 USD.
Theo Anatole Kaletsky
(THỤY MIÊN chuyển ngữ) - Thanh Niên
Anatole Kaletsky (ảnh), sinh năm 1952, là Chá»§ tịch Viện Tư duy kinh tế má»›i ở New York (Mỹ), tác giả cuốn sách Chá»§ nghÄ©a tư bản 4.0, Sá»± ra Ä‘á»i cá»§a má»™t ná»n kinh tế má»›i. Ông là nhà kinh tế há»c và nhà báo tại Anh, từ năm 1976 Ä‘ã bắt đầu Ä‘óng góp nhiá»u bài viết bình luáºn chuyên sâu vá» giá dầu trên các tá» The Economist, The Financial Times và The Times of London trước khi tham gia các chuyên mục cá»§a Reuters và The International Herald Tribune vào năm 2012.
Nguồn tin: Baomoi