Không phải tất cả mọi người trên thị trường đều đồng ý, nhưng đối với nhiều người trong cộng đồng các nhà phân tích, thị trường dầu mỏ cơ bản là chứng kiến một sự hiệu quả của OPEC. Nhóm các nhà sản xuất dầu dẫn đầu là Saudi Arabia phối hợp cùng với 10 nhà sản xuất không thuộc OPEC dẫn đầu bởi Nga đang – ít nhất là trên giấy tờ - duy trì cắt giảm sản xuất 1,8 triệu thùng/ngày trong suốt năm 2018.
Tại cuộc họp gần đây nhất tại Vienna, Áo vào ngày 30 tháng 11, đã có những tiếng nói bất đồng quan điểm và người Nga đã công khai đặt câu hỏi về tính logic đằng sau việc mở rộng thỏa thuận cắt giảm.
Tuy nhiên, cuối cùng, tất cả các bên cùng đi đến thỏa thuận duy trì cắt giảm đang diễn ra đến cuối năm tới vì một lý do duy nhất - mức độ hài lòng tương đối của họ với giá Brent trên 60 USD một thùng và mức giá West Texas Intermediate trên 50 USD; mức độ sợ hãi khiến cho nhóm cảm giác lo lắng.
Nhưng có thể đó chỉ là một lựa chọn mang tính ẩn dụ được thực hiện bởi các nhà sản xuất liên quan, những người bắt đầu tạo ra ồn ào về mức sản xuất ngay khi họ thấy giá dầu trượt giảm về mức 50 USD. Theo định nghĩa của nó, trong các mặt hàng rộng lớn hơn và trên thị trường chứng khoán, một quyền chọn bán là một hợp đồng quyền chọn cung cấp quyền chủ sở hữu, nhưng không phải là nghĩa vụ, phải bán một số lượng cụ thể của một loại tài sản cơ bản với giá xác định trong một thời gian nhất định.
Mặc dù OPEC và các đối tác không công khai bình luận về mức giá mà họ cảm thấy hài lòng, năm 2018 - thời gian cụ thể của họ - họ sẽ mong muốn một giá bán được xác định, sử dụng Brent làm chuẩn, ít nhất là 50 USD một thùng, và lý tưởng là 60 USD.
Dưới các tình huống bình thường, sẽ dễ dàng để chấp nhận một lập trường lạc quan sau cắt giảm của OPEC hoặc gia hạn cắt giảm như chúng ta đã thấy vào ngày 30 tháng 11. Tuy nhiên, thị trường dầu đang trải qua một sự thay đổi một lần trong một thế hệ về các nguyên tắc cơ bản nguồn cung cũng như nhu cầu.
Sự có mặt của những đối thủ đá phiến ở Mỹ, những người dẫn đầu nhóm các nhà sản xuất không thuộc OPEC với khả năng sản xuất không bị giới hạn bởi hạn ngạch cắt giảm của nhóm này, có nghĩa là nỗ lực đặt mức giá sàn tại 60 USD/thùng cho dầu duy trì trong trung hạn nếu không phải là trong ngắn hạn. Mỗi lần giá tăng lên, có một phản ứng gần như ngay lập tức trong số liệu giàn khoan của Mỹ.
Vài tuần vừa qua minh hoạ một cách hợp lý điều này. Khi gần đến cuộc họp của OPEC vào ngày 30 tháng 11, cũng như trong những ngày sau đó, số lượng giàn khoan của Mỹ tiếp tục tăng, phục vụ như là một cơ chế khắc phục về giá cả như chúng ta đã thấy vào mùa hè năm 2014 .Điều này có nghĩa là nếu OPEC không thể bảo vệ được mức 60 USD, thì bảo vệ mức giá 50 USD là bắt buộc.
Trước khi bắt đầu cuộc chiến tranh giữa tâm lý giảm giá với xu hướng tăng và nắm lấy vị thế thị trường, hãy xem các nguyên tắc cơ bản vĩ mô. Nhu cầu dầu thô không giảm mạnh cũng không quá tăng. Mặc dù có sự khác biệt rõ ràng về dự báo tăng trưởng nhu cầu giữa OPEC và Cơ quan Năng lượng Quốc tế IEA cho năm 2018, thì gần đây Bộ trưởng Dầu mỏ Qatar Mohammed Saleh El-Sada thừa nhận rằng phạm vi dự đoán từ bảo thủ cho đế lạc quan hầu như trong khoảng 1,2-1,5 triệu thùng/ngày.
Ấn Độ đang nhập khẩu thêm dầu thô và hiện là nhà nhập khẩu dầu lớn thứ ba trên thế giới. Nhu cầu từ Trung Quốc, trong khi không tăng vọt, có thể sẽ cao hơn mức năm 2017; sự phụ thuộc của Mỹ vào thị trường dầu thô toàn cầu sẽ tiếp tục giảm, và Hàn Quốc và Nhật Bản sẽ nhập khẩu ít hơn. Điều đó có nghĩa là năm 2018 sẽ vẫn là thị trường của người mua.
Vì vậy, mỗi khi giá dầu rõ ràng sẽ tăng lên mức 60 USD trong năm 2018, các nhà sản xuất Mỹ sẽ phản ứng, như họ đang làm vào lúc này. Tuy nhiên, nếu mức giá phản ứng của họ thấp hơn đáng kể mức 60 USD, chúng ta gần như chắc chắn sẽ thấy Saudi Arabia, Nga hoặc một thành viên OPEC nào khác sẽ nói về "cân bằng" thị trường và bảo vệ quyền lợi của người sản xuất.
Khi các can thiệp bằng lời nói xảy ra, bạn sẽ thấy rằng các nhà quản lý quỹ đầu cơ có xu hướng mua vào và việc mua các hợp đồng tương lai khiến cho giá cao hơn, với hy vọng rằng đà tăng này sẽ kéo dài hơn. Đây là một chiến thuật có vấn đề nhưng chắc chắn hỗ trợ giá cả trong phiên hoặc trong một vài phiên, và sẽ có lợi ích trong ngắn hạn.
Giữa lúc này, đừng quên rằng - như mọi thứ đang tồn tại - Brent vẫn trong backwardatio, tức là giá ngắn hạn của hợp đồng hiện tại cao hơn giá của các hợp đồng trong tương lai.
Trong khi đó, lượng hàng tồn kho toàn cầu thực sự đã giảm từ mức đỉnh năm 2017 và mức trung bình 5 năm cũng đang hội tụ với mức tồn kho thực tế; một mục tiêu chính của chính sách cắt giảm OPEC. Tuy nhiên, sự suy giảm này không tương xứng với thị trường giao ngay ngày càng cân bằng trong dài hạn, hoặc OPEC đã không đẩy mạnh gia hạn cắt giảm tại cuộc họp lần trước.
Cuối cùng, kế hoạch cắt giảm của OPEC và ngoài OPEC dường như không có một chiến lược rút lui. Tại thời điểm nào đó cắt giảm sẽ phải kết thúc, và chắc chắn sẽ kéo giá dầu xuống thấp hơn. Nhưng trong năm 2018, 50 USD sẽ là mức sàn cho OPEC, hoặc giá thực hiện để đưa ra hợp đồng quyền chọn mua tương tự.
Tóm lại là không có gì cho thấy dầu sẽ vượt qua mức 60 USD hoặc sẽ sụt giảm mạnh dưới mức 50 USD trong năm 2018 - và đó là phạm vi để nắm giữa các vị thế trên thị trường.
Nguồn: xangdau.net/ Forbes