Đầu tư năng lượng toàn cầu “ổn định” tại mức hơn 1,8 nghìn tỷ đô la trong năm 2018, kết thúc ba năm sụt giảm.
Chi tiêu cao hơn cho dầu, khí đốt tự nhiên và than đá đã được bù đắp bởi sự sụt giảm trong sản xuất điện dựa trên nhiên liệu hóa thạch và thậm chí giảm trong chi tiêu năng lượng tái tạo. Trung Quốc là thị trường lớn nhất cho đầu tư năng lượng, ngay cả khi Hoa Kỳ đã thu hẹp khoảng cách.
Sau sự sụp đổ của thị trường dầu năm 2014-2016, chi tiêu cho dầu và khí đốt đã giảm mạnh và chỉ bắt đầu tăng trở lại vào năm ngoái. Nhưng ngành dầu mỏ không quay trở lại cách chi tiêu cũ. Đầu tư mới đang ngày càng tập trung vào các dự án ngắn hạn, cụ thể là đá phiến của Mỹ, “một phần phản ánh sở thích của nhà đầu tư để quản lý vốn tốt hơn trước rủi ro trong bối cảnh không chắc chắn về định hướng tương lai của hệ thống năng lượng”, IEA viết trong báo cáo.
Chi tiêu thượng nguồn (thăm dò và khai thác) tăng khiêm tốn 4 phần trăm, chỉ điều chỉnh một phần mức cắt giảm dữ dội sau sự sụp đổ năm 2014, khi mà chi tiêu thượng nguồn giảm khoảng 30 phần trăm. Tuy nhiên, IEA cho rằng năm 2019 có thể là một bước ngoặt, với “một làn sóng mới của các dự án truyền thống” đang được thực hiện.
Bất chấp sự gia tăng trong chi tiêu cho các dự án dầu mới, “nhưng xu hướng đầu tư của hôm nay là không phù hợp với nơi mà thế giới dường như đang hướng tới”, theo IEA. “Đáng chú ý, việc phê duyệt các dự án dầu khí mới truyền thống không đạt được những gì cần thiết để đáp ứng nhu cầu tăng trưởng mạnh mẽ”.
Nhưng trong cơn gió tiếp theo, IEA cảnh báo rằng thế giới đang trên con đường không bền vững về mặt phát thải carbon. Cơ quan này cho biết, “có rất ít dấu hiệu trong số liệu về việc phân bổ lại vốn cần thiết để mang lại sự đầu tư phù hợp với Thỏa thuận Paris và các mục tiêu phát triển bền vững khác. Ngay cả khi chi phí giảm ở một số khu vực, hoạt động đầu tư vào cung và cầu carbon thấp đang bị chững lại, một phần do tập trung chính sách không đủ để giải quyết các rủi ro dai dẳng”.
Các mục tiêu này rất mâu thuẫn với nhau - đầu tư vào các nguồn dầu khí mới để đảm bảo tăng trưởng nguồn cung trong nhiều năm tới, đồng thời tái phân bổ vốn vào năng lượng tái tạo để đẩy nhanh quá trình chuyển đổi năng lượng thoát khỏi nhiên liệu hóa thạch.
Thực vậy, IEA thừa nhận càng nhiều. Mặc dù chi tiêu dầu khí đang chiếm một phần nhỏ của mức trước năm 2014, nhưng cơ quan này nói rằng chi tiêu cho nhiên liệu hóa thạch “sẽ cần phải giảm hơn nữa để phù hợp với Thỏa thuận Khí hậu Paris. Tuy nhiên, mức đầu tư giảm sẽ không đủ nguồn cung trong một thế giới tiếp tục có nhu cầu dầu mạnh”.
Nói cách khác, mọi việc sẽ đâu vào đấy, thế giới có thể tự nhận thấy thiếu dầu trong thập kỷ tới nếu không có sự gia tăng lớn trong chi tiêu cho việc phát triển dự trữ mới. Tuy nhiên, nếu có bất kỳ hy vọng nào đạt được các mục tiêu khí hậu, thì chi tiêu cho dầu, khí đốt và than đá cần phải giảm. Nó là một phương trình tổng bằng không, một phương trình mà nhiều chính phủ đã thất bại trong việc tính toán.
Đến năm 2030, hoàn toàn có thể hình dung được năng lượng sạch chiếm tới 65% tổng vốn đầu tư năng lượng, tăng từ 35% hiện nay, mặc dù nó sẽ đòi hỏi “một bước thay đổi trong trọng tâm chính sách, giải pháp tài chính mới ở mức năng lượng lớn và người tiêu dùng và hàng loạt và tiến bộ công nghệ nhanh hơn”, IEA cho biết.
Nguồn tin: xangdau.net