Tháng trước, Tổng thống Pháp Emmanuel Macron đã cáo buộc Hoa Kỳ về "tiêu chuẩn kép" vì sự chênh lệch giữa giá khí đốt tự nhiên hóa lỏng được sản xuất tại Mỹ bán ở trong nước với giá xuất sang châu Âu.
“Nền kinh tế Bắc Mỹ đang đưa ra những lựa chọn vì mục tiêu hấp dẫn, điều mà tôi tôn trọng, nhưng họ tạo ra một tiêu chuẩn kép,” ông Macron bình luận, đồng thời nói thêm rằng “họ cho phép viện trợ nhà nước lên đến 80% cho một số lĩnh vực trong khi nó bị cấm ở đây - anh có một tiêu chuẩn kép".
Các nhà lãnh đạo quốc gia châu Âu khác cũng không hài lòng về giá khí đốt. Trên thực tế, có tới 15 nhà lãnh đạo không hài lòng và họ khăng khăng đòi EU áp đặt trần giá đối với tất cả các hoạt động nhập khẩu khí đốt tự nhiên, bất kể nguồn gốc xuất xứ. Ý tưởng này theo sau những nỗ lực tế nhị nhằm thuyết phục Na Uy bán khí đốt của mình với giá chiết khấu và những nỗ lực không kém phần tinh tế để thuyết phục các nhà sản xuất Hoa Kỳ cũng làm như vậy. Bây giờ, Hoa Kỳ đang phản bác lại các cáo buộc.
Brian Crabtree, trợ lý thư ký tại Bộ Năng lượng, nói với tờ Financial Times: “Điều đang xảy ra là các công ty nắm giữ những hợp đồng dài hạn với các nhà sản xuất LNG của Hoa Kỳ, họ đang nâng giá và kiếm được lợi nhuận đó ở thị trường châu Âu. Đó không phải là công ty LNG của Hoa Kỳ, về cơ bản nó là những công ty và thương nhân dầu mỏ quốc tế có trụ sở chính ở châu Âu”.
Thật vậy, các nhà sản xuất khí đốt tự nhiên hóa lỏng không phải lúc nào cũng bán trực tiếp sản phẩm của họ cho người tiêu dùng, ví dụ như đối với một quốc gia ở Châu Âu, họ làm việc với các công ty giao dịch hàng hóa như Vitol và Trafigura, hoặc các ông lớn, như BP và Shell.
Đơn cử như Cheniere Energy, nhà sản xuất LNG lớn nhất tại Hoa Kỳ. Đầu năm nay, Cheniere đã ký một hợp đồng mua bán dài hạn LNG của mình với Chevron. Theo thỏa thuận, Chevron sẽ mua 2 triệu LNG từ Cheniere mỗi năm và sau đó sẽ bán lại với bất kỳ giá nào mà hãng cho là hợp lý.
Cũng trong năm nay, Cheniere cũng đã hoàn tất một hợp đồng mua bán khác với công ty Equinor của Na Uy, lần này với khối lượng hàng năm là 1,75 triệu tấn LNG. 1,75 triệu tấn đó cũng sẽ được bán lại với giá mà Equinor đặt ra chứ không phải Cheniere.
Điều này không có nghĩa là các nhà sản xuất LNG không được hưởng lợi từ nhu cầu lớn hơn nhiều dành cho LNG từ châu Âu. Và đây chính là lý do mà họ đã được hưởng lợi, dưới dạng lợi nhuận cao hơn: nhu cầu tăng mạnh, và khi nhu cầu tăng, giá cả cũng lên theo, đặc biệt nếu cung không tăng nhanh như cầu.
Đầu tháng này, Cheniere Energy đã báo cáo doanh thu và lợi nhuận tăng gấp hai lần trong quý thứ ba, nhờ nhu cầu sản phẩm của công ty tăng mạnh hơn. Đặc biệt, công ty cho biết họ đã sẵn sàng ký các hợp đồng cung cấp dài hạn hơn, với cả các doanh nghiệp và chính phủ ở châu Âu, điều này sẽ thúc đẩy việc mở rộng công suất theo kế hoạch của hãng.
Đồng thời, BP đã báo cáo hoạt động rất tốt tại đơn vị kinh doanh khí đốt của mình. Tuy nhiên, đây không phải là trường hợp của Shell, bộ phận kinh doanh khí đốt của công ty đã ghi nhận khoản lỗ 1 tỷ USD trong quý thứ ba của năm do giá khí đốt châu Âu tăng vọt sau khi ngừng xuất khẩu qua Nord Stream 1.
Do đó, những lời buộc tội của Macron- và nhà lãnh đạo khác- không hoàn toàn dựa trên sự thật, với việc các nhà sản xuất chỉ là điểm dừng đầu tiên trong chuỗi cung ứng có sự góp mặt của những người trung gian nằm trong số những doanh nghiệp kinh doanh hàng hóa lớn nhất trên thế giới. Bên cạnh đó, ngay cả trong những thời điểm tốt nhất, LNG của Hoa Kỳ đã đắt hơn so với khí đốt từ Nga về mặt thực tế.
Lý do cho điều này hoàn toàn là hợp lý. Việc sản xuất khí tự nhiên hóa lỏng là một quá trình phức tạp hơn nhiều so với việc lọc khí tự nhiên và đưa nó vào đường ống. Bởi vì sản xuất LNG phức tạp hơn, điều đó tất nhiên sẽ đắt đỏ hơn vì nó khá tốn nhiều năng lượng.
Sau khi được sản xuất, lượng khí này cần được vận chuyển trên các tàu chở dầu vốn đang thiếu hụt trong năm nay, điều này đã đẩy giá cước vận chuyển lên cao, làm tăng thêm chi phí trong việc vận chuyển sản phẩm đến khách hàng.
Nói cách khác, châu Âu dường như muốn các doanh nghiệp không hoạt động như một doanh nghiệp và tận dụng mọi cơ hội để kiếm lợi nhuận, đó là điều mà các doanh nghiệp đang hướng tới. Nhưng thay vì làm việc với những doanh nghiệp này, nhiều trong số đó có trụ sở ở châu Âu, thì EU lại đang cáo buộc chính phủ liên bang Mỹ, vốn có rất ít quyền kiểm soát đối với khu vực tư nhân.
Crabtree nói với tờ FT rằng Hoa Kỳ cam kết giúp châu Âu có đủ khí đốt “với mức giá phải chăng với châu lục”. Không có gì ngạc nhiên khi ông không đi vào chi tiết về cách đạt được mức giá phải chăng này. Cũng không có gì ngạc nhiên khi những tuyên bố của ông với tờ FT chứa đựng một lời cảnh báo.
“Vì vậy, chúng tôi đặc biệt lo ngại rằng cuộc thảo luận ở châu Âu đang được trình bày như thể chúng tôi có một số quyền kiểm soát đối với lợi nhuận thu được từ LNG của mình, bởi vì chúng tôi không làm như vậy”.
Nguồn tin: xangdau.net