OPEC+ đã làm một số điều đáng ngạc nhiên trong hai năm qua. Đầu tiên, liên minh này đã rạn nứt khi bắt đầu đại dịch với việc hai nhà lãnh đạo - Ả Rập Xê-út và Nga - trở mặt với nhau vì sự khác biệt trong quan điểm về cách xử lý cuộc khủng hoảng. Sau đó, cả hai đã cùng ngồi lại và thống nhất về việc cắt giảm sản lượng sâu nhất chưa từng có trong lịch sử của OPEC nhằm ứng phó với nhu cầu bị triệt tiêu do đại dịch gây ra.
Nhìn chung, năm 2020 là một năm của những sự kiện chưa từng có.
Nhưng năm nay không có nhiều khác biệt. Đây là một thách thức đối với OPEC+ khi giá bắt đầu phục hồi, thể hiện một sức hấp dẫn luôn khó cưỡng lại, đặc biệt là đối với các nền kinh tế phụ thuộc nhiều nhất vào dầu mỏ ở Vùng Vịnh và Châu Phi. Tuy nhiên, họ vẫn cưỡng lại được, và tuân thủ kế hoạch tăng sản lượng thêm 400.000 thùng/ngày vào mỗi tháng.
Kế hoạch này vẫn đang được thực hiện, ít nhất là cho đến tháng 01, thời điểm OPEC+ có thể xem xét lại do một số nhà phân tích cảnh báo về tình trạng dư cung dầu đang xuất hiện. Các nhà phân tích của OPEC không nằm trong số này — OPEC hy vọng sẽ có tác động nhẹ và tạm thời đến nhu cầu từ biến thể omicron. Tuy nhiên, trong hai năm qua, OPEC đã chứng minh rằng họ có thể thận trọng.
Julian Lee của Bloomberg vào đầu tuần này đã nhắc nhở chúng ta rằng kể từ khi thành lập, nhóm OPEC+ đã phải đương đầu với rất nhiều khó khăn. Ngay từ đầu, khi các thành viên quyết định cắt giảm sản lượng để đối phó với sự bùng nổ của đá phiến Mỹ, cho đến năm nay, khi họ phải linh hoạt với sản xuất trong bối cảnh hết làn sóng này đến làn sóng Covid-19 khác, đó là một năm năm đầy thử thách đối với OPEC+.
Bản chất đầy thách thức của sự hợp tác này chỉ được kỳ vọng dựa trên các ưu tiên thường khác nhau của các quốc gia thành viên. Tuy nhiên, bằng cách nào đó nó vẫn có hiệu quả, ngay cả với những khó khăn trong giai đoạn thực hiện, chẳng hạn như việc Iraq không thể tuân thủ hạn ngạch sản xuất của mình, mà nước này phải bị "trừng phạt" bằng cách cắt giảm thêm hạn ngạch. Và điều này có lẽ đã giúp nhóm kiên cường hơn trước bất kỳ cú sốc nào trong tương lai.
Theo các nhà phân tích, thách thức đầu tiên sẽ là nguồn cung dư thừa. Tuy nhiên, nó sẽ không có nhiều thách thức, vì nó được coi là tạm thời, chỉ cho đến khi làn sóng omicron qua đi, và giả sử nó sẽ tồi tệ như những làn sóng trước đó, điều này hơi khó xảy ra vì một lý do rất thực dụng: hầu hết chính phủ các nước không thể đủ khả năng cho các đợt phong tỏa dài hạn khác.
Theo ghi nhận của các nhà quan sát trong ngành dầu mỏ và thành viên OPEC, một thách thức lớn hơn nhiều là nguồn cung sản xuất dự phòng đang giảm dần. Theo Cơ quan Thông tin Năng lượng Hoa Kỳ, công suất dự phòng của OPEC có thể giảm xuống còn 5,11 triệu thùng/ngày trong quý cuối cùng của năm tới. Con số này giảm so với mức 9 triệu thùng/ngày trong quý đầu tiên của năm 2021.
Cơ quan Thông tin Năng lượng định nghĩa công suất sản xuất dầu dự phòng là sản lượng dầu có thể được bắt đầu khai thác trong vòng 30 ngày và duy trì trong ít nhất 90 ngày. Cơ quan Năng lượng Quốc tế định nghĩa công suất dự phòng là sản lượng có thể tăng lên trong 90 ngày.
Dù định nghĩa như thế nào thì công suất sản xuất dầu dự phòng của thế giới đang giảm vì nó không phải là một bể dầu không cạn. Các vỉa dầu không được khai thác có xu hướng giảm dần nguồn tài nguyên — một lý do lớn khiến nhiều nhà sản xuất không muốn bắt đầu đóng giếng dầu khi đại dịch ‘giết chết’ nhu cầu. Sau khi đóng cửa một giếng dầu, nó có thể hoặc không trở lại trạng thái sản lượng như trước hoàn toàn được.
Nói về việc đóng giếng dầu, đây có thể là một phần lý do khiến Nga hiện đã gần đạt công suất sản xuất dầu và mức thấp hơn nhiều so với trước khi xảy ra đại dịch. Trước đó, Nga đã bơm lên tới 11 triệu thùng/ngày.
Hiện tại, theo báo cáo của Reuters trích dẫn các công ty dầu mỏ của Nga, tổng sản lượng gần đạt công suất 10,9 triệu thùng/ngày, mặc dù Phó Thủ tướng Alexander Novak cho rằng sản lượng dầu của Nga sẽ phục hồi lên 11,33 triệu thùng/ngày vào tháng Năm.
Do đó, hầu hết công suất dự phòng sẽ nằm trong OPEC, và chính xác hơn là ở Trung Đông. Nhưng ngay cả công suất dự phòng đó cũng cần được bảo trì, và bảo trì có nghĩa là phải đầu tư. Và các khoản đầu tư vào khai thác dầu ngày càng trở nên khó khăn hơn vào những ngày này.
"Chúng ta đang hướng tới một giai đoạn có thể nguy hiểm nếu không có đủ chi tiêu cho năng lượng", Bộ trưởng Năng lượng Saudi Arabia, Hoàng tử Abdulaziz bin Salman cho biết vào đầu tháng này. Bộ trưởng Tài chính Mohammed Al-Jadaan cùng đồng tình với quan điểm này: "Chúng tôi rất lo ngại rằng thế giới có thể thiếu hụt năng lượng nếu không cẩn thận trong việc quản lý quá trình chuyển đổi."
Không chỉ Ả Rập Xê Út đang cảnh báo về việc thiếu đầu tư. Daniel Yergin của IHS Markit cho biết thế giới đang tự đặt mình vào thế bí với hàng loạt cuộc khủng hoảng năng lượng vì không đủ đầu tư vào dầu khí. Và công chúng biết rằng các công ty dầu mỏ của Mỹ đang ưu tiên chi trả tiền mặt cho các nhà đầu tư hơn là tăng trưởng sản xuất, trong khi Big Oil đang đổ hàng tỷ USD vào năng lượng carbon thấp để tạo lập danh tiếng cho mình.
Tất cả những điều này có nghĩa là thế giới có thể trải qua một vài năm khó khăn hơn nữa trong các vấn đề về an ninh năng lượng. Mặt khác, OPEC+ có thể kiếm được một số khoản lợi nhuận lớn hơn do nguồn cung dầu vẫn khan hiếm vì những lý do hoàn toàn cơ bản về cân bằng cùng-cầu. Tất nhiên, luôn có khả năng xảy ra một sự kiện phá hủy nhu cầu khác trong trường hợp đại dịch tiếp tục gây bất ngờ cho chúng ta, nhưng OPEC+ đã có mặt và đã xử lý việc này. Điều đó sẽ tồn tại và thậm chí có thể trở nên mạnh mẽ hơn.
Nguồn tin: xangdau.net